Đông Nam Á luôn là một ngã tư chiến lược, nơi lợi ích của các cường quốc giao thoa nhau và đôi khi va chạm. Bản chất đây là một khu vực đa cực. Người Mỹ dường như khó có thể hiểu được điều này.
Đông Nam Á luôn là một ngã tư chiến lược, nơi lợi ích của các cường quốc giao thoa nhau và đôi khi va chạm. Bản chất đây là một khu vực đa cực. Người Mỹ dường như khó có thể hiểu được điều này.
Trung Quốc sẽ tiếp tục dựa vào chiến thuật vùng xám để mở rộng tầm với ở Biển Đông. Để biết lý do vì sao, chúng ta cần nhìn vào những gì xảy ra ở dưới bề mặt, cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Trong tương lai gần Trung Quốc sẽ không trở thành một nền dân chủ tự do. Nhưng ở mức độ phát triển cao hơn, Trung Quốc sẽ xây dựng một xã hội dân chủ “đặc sắc Trung Quốc”.
“Trung Quốc có ý đồ muốn trở thành siêu cường lớn nhất thế giới – và được chấp nhận là một Trung Quốc chứ không phải là một thành viên danh dự của phương Tây”.
Liệu ý niệm về cộng đồng chung vận mệnh có đồng nghĩa với hệ thống “thiên hạ – triều cống” của thế kỷ 21, một trật tự lấy Trung Quốc làm trung tâm?
Trong công nghiệp quốc phòng, mối nguy hại từ Trung Quốc là yếu tố thúc đẩy Moskva đến gần hơn với người bạn “đã được kiểm chứng qua thời gian”, đó là Ấn Độ.
Thái độ khắc nghiệt của Mỹ đối với Nga khiến người ta nhìn thấy sự tàn khốc của cuộc cạnh tranh giữa các nước lớn, cũng làm thiên hạ nhận rõ các thủ đoạn địa chính trị của Mỹ.
Hiếm có ai nghĩ rằng quá trình xây dựng trí tuệ nhân tạo sẽ tạo ra nhiều vị trí lao động đơn giản, máy móc và lặp đi lặp lại đến như vậy. Họ là những người công nhân trong thời đại của AI.
Dù tồn tại ở hình thức nào thì Nghị viện các nước trên thế giới, nhìn chung có cùng bản chất và vai trò. Bản chất nổi bật của thiết chế Nghị viện là đại diện và dân chủ.
Người dân của đất nước này đã được giáo dục sai sự thật rằng tổ tiên họ đã tìm ra và đặt tên cho các hòn đảo trên Biển Đông. Trên thực tế, người Trung Quốc chỉ sao chép lại những tên đảo do người Anh đặt.