Rung động làm ra thơ, làm ra nghệ thuật, cũng cùng loại rung động với tình yêu. Bắt đầu yêu là một niềm xao động, bắt đầu một tứ thơ cũng là một nỗi niềm, mà tôi muốn gọi là nỗi – niềm – tinh – vân.
Rung động làm ra thơ, làm ra nghệ thuật, cũng cùng loại rung động với tình yêu. Bắt đầu yêu là một niềm xao động, bắt đầu một tứ thơ cũng là một nỗi niềm, mà tôi muốn gọi là nỗi – niềm – tinh – vân.
Mùa xuân đồng nghĩa với những biến đổi vi tế của đất trời trong giây phút thiêng liêng chuyển từ năm cũ sang năm mới. Tết trong văn chương cũng hấp dẫn như mâm ngũ quả ngày Tết vậy.
Khi con người nguyên thuỷ biết vẽ là loài người đã biết khẳng định sự tư duy của mình, biết phối hợp chân tay và đôi mắt có nghĩa là đã có một ý thức rõ về vũ trụ của mình.
Đọc lại Chợ Tết ta bỗng thấy hân hoan, vui thích bởi sự chuyển động của không gian, sắc màu và con người. Đoàn Văn Cừ đã trình bày cho ta biết một “bản nguyên sống” trong sự tồn tại hồn nhiên, bề bộn mà lại nhịp nhàng của đời sống.
Hàn Mặc Tử có lẽ là con người đặc biệt nhất của thi ca Việt Nam hiện đại. Cả cuộc đời mình ông đã tạo nên như một huyền thoại và trải qua nó với tất cả sức mạnh của trái tim, của niềm đam mê trong sáng tạo.
Pavane của Gabriel Fauré được yêu thích bởi giai điệu đẹp quyến rũ với tốc độ chầm chậm tao nhã. Bản nhạc này nên được nghe vào một ngày mưa tầm tã hoặc một buổi chiều muộn…
Người ngoại quốc dễ lầm áo Bà Ba với loại áo ngủ. Thế nên ở Úc rất ít người mặc áo Bà Ba ra đường. Thôi thì ai mặc gì cũng được. Miễn đừng không mặc gì…
Con người trong nhạc Trịnh Công Sơn có một chiều kích vừa mênh mông, bao la, rộng lớn, vừa sâu thẳm khác thường và mang một sức mạnh tinh thần đặc biệt.
Qua bản giao hưởng số 12, tiêu đề “Năm 1917”, Shostakovich đã miêu tả lại cuộc Cách mạng tháng 10 xảy ra tại thành phố quê hương mình qua 4 chương nhạc.
Trong cảm quan Ấn Độ cổ đại, cái đẹp nhục cảm tồn tại phổ biến trong thế giới. Tuy nhiên, cái đẹp nhục cảm đó gắn với khả năng sinh nở của vạn vật.