Ruồi trâu: Cuộc sống chỉ ý nghĩa khi ta có lý tưởng

“Ruồi trâu” là cuốn sách tôi đọc đã lâu. Nhưng, giờ đọc lại, suy nghĩ và ấn tượng đó vẫn không hề thay đổi. Để mỗi khi gặp khó khăn hay nản lòng, hình ảnh Ruồi trâu lại hiển hiện như lời nhắc nhở “Cuộc sống dù ngắn ngủi nhưng vẫn có ý nghĩa khi ta sống có lí tưởng”, cứ như thế, tôi lại tiếp tục bước đi…

Ruồi trâu: Cuộc sống chỉ ý nghĩa khi ta có lý tưởng

“Ruồi trâu” là câu chuyện diễn ra vào thế kỉ 19 tại Ý, khi đất nước đang bị chia cắt. Dưới quyền kiểm soát của đế quốc Áo, các phong trào cách mạng nhằm thống nhất nước Ý đều bị đàn áp. Một thanh niên Ý tên là Áctơ kiên cường đã dành cả cuộc đời mình để đấu tranh cho lí tưởng giải phóng đất nước. Cuộc đời anh chứa đựng những bí mật khiến anh bị giằng xé giữa tình yêu và nỗi tức giận, chịu đựng những nỗi đau cả về thể xác và tinh thần. Nhưng vượt lên tất cả anh đã luôn tiến về phía trước. Anh đã sống với ý chí và nghị lực đáng khâm phục.

Đây là một cuốn tiểu thuyết rất lạ, theo cả nghĩa thông thường của tên tác phẩm. Tác giả là một nữ sĩ người Anh đã từng hoạt động cách mạng ở Nga và cuốn tiểu thuyết của bà lại nói về những nhà hoạt động cách mạng bí mật ở Ý cách đây trên một thế kỷ. Cả cuốn sách chứa chan một thế giới quan nhân đạo, lòng yêu và quý trọng phẩm chất con người.

Đan xen giữa những mối quan hệ cha – con, đồng chí… còn có cả tình yêu đôi lứa rất đáng trân trọng của Áctơ và Giêma. Bức thư trước khi chết Áctơ gửi cho người mình yêu đã khiến không ít người rơi nước mắt.

“Còn về phần sớm mai đây, thì tôi muốn cả Dim và Máctini hiểu rõ rằng tôi rất sung sướng và hài lòng, không ân hận gì về số phận cả… Tôi sẽ bước ra pháp trường với tấm lòng thanh thản, thanh thản như một cậu học trò nhỏ rảo bước về nhà nghỉ hè. Tôi đã hoàn thành phần công tác của tôi với một tinh thần tận tụy, và bản án tử hình kia là bằng chứng cho thấy tôi đã hoàn thành nhiệm vụ một cách trọn vẹn”.

Ruồi trâu chỉ còn niềm ao ước cuối là nói với Giêma, rằng anh rất yêu cô cho đến tận những giây phút cuối đời. Anh đã viết câu thơ về cuộc đời của mình: Đó là tôi / Dù kiếp ruồi/ Sống hay chết/Vẫn tươi vui”…

Một người bạn của tôi sau khi đọc xong “Ruồi trâu” đã thốt lên một câu “Cuộc sống chỉ ý nghĩa khi ta có lý tưởng”. Và chúng tôi đã nói về những điều chúng tôi yêu thích, mơ ước mà không biết chán. Cũng thật bất ngờ, sau 5 năm nhìn lại, đã có nhiều thứ thay đổi nhưng cả tôi và người bạn ấy đều đã và đang thực hiện được những gì chúng tôi nói ra ngày hôm ấy. Cũng sau 5 năm, khi đọc lại cuốn tiểu thuyết này, mọi cảm xúc vẫn như ban đầu, chỉ có điều dường như tôi đã cảm nhận nó một cách sâu sắc và toàn diện hơn vì tôi biết mình đang ở đâu, sẽ cần cố gắng như thế nào để thực hiện trọn vẹn ước mơ ngày ấy…

Ruồi trâu là tên một cuốn tiểu thuyết của Ethel Lilian Voynich, đã được xuất bản năm 1897 tại Mỹ (tháng 6) và Anh (tháng 9).

Khi được dịch và xuất bản ở Nga vào năm 1898, tác phẩm này đã lập tức gây được tiếng vang rộng rãi trong độc giả, đặc biệt là sau Cách mạng Tháng Mười Nga. Tiểu thuyết đã là cuốn sách bán chạy nhất ở Liên Xô khi đó và cũng rất được ưa chuộng tại Trung Quốc. Cho đến khi tác giả mất thì số lượng đầu sách bán ra là khoảng 2.500.000 bản ở Liên Xô.

Nhiều thế hệ người dân ở đây và các nước xã hội chủ nghĩa đã lớn lên dưới ảnh hưởng của tác phẩm này và tinh thần khắc kỷ của nhân vật chính – Arthur bí danh “Ruồi trâu”, chàng thanh niên đã hiến dâng cả cuộc đời, hy sinh tất cả tình cảm riêng tư cho lý tưởng cách mạng.

.

S.T

Tags: ,