Việt Nam đang là một trong những “nước chiến trường” có vai trò đặc biệt quan trọng nhờ vị trí địa chính trị trung tâm và mối quan hệ đặc biệt với cả Mỹ và Trung Quốc.
Việt Nam đang là một trong những “nước chiến trường” có vai trò đặc biệt quan trọng nhờ vị trí địa chính trị trung tâm và mối quan hệ đặc biệt với cả Mỹ và Trung Quốc.
Hiện nay, Mỹ được cho là đang tụt lại phía sau Trung Quốc rất nhiều trên khía cạnh tranh giành ảnh hưởng tại hàng loạt đảo quốc vùng Nam Thái Bình Dương.
Iran là nước đề xuất ý tưởng xây dựng tuyến đường dài 7.200 km kết nối Nga, Ấn Độ và có thể mở rộng qua nhiều quốc gia Trung Á khác, với kỳ vọng có thể thay thế kênh đào Suez.
Từ một ý niệm truyền thống xoay quanh các chủ đề quân sự, chiến tranh và bạo lực, khái niệm an ninh với những kết nối mới đã mở ra những chiều kích xuất phát từ nhiều lãnh vực khác nhau.
Đây là lần đầu chính quyền Tổng thống Mỹ Joe Biden công bố một chính sách riêng về Trung Quốc, hệ thống hóa nội dung về cường quốc châu Á từ tuyên bố và văn bản trước.
Sau khi Liên Xô sụp đổ, giới tinh hoa chính trị ở Mỹ và phương Tây tuyên bố về cái gọi là “sự cáo chung của lịch sử” với hàm ý trật tự thế giới sau Chiến tranh lạnh chỉ còn một cực duy nhất và do Washington kiểm soát…
Tính toán sai lầm của phương Tây đã mở đường cho chiến dịch quân sự của Nga ở Ukraina. Trong khi Ukraina đang phải trả giá cho sai lầm này, NATO cũng phải đối mặt với một thất bại thảm họa khác.
Kinh nghiệm đau đớn của của Pháp và Mỹ ở Việt Nam chưa bao giờ trở thành một lời nhắc nhở sống động và lâu dài về sự nguy hiểm của thói kiêu ngạo và giới hạn của sức mạnh quân sự.
Xu hướng phân hóa giữa EU và Trung Quốc là kết quả của một quá trình thay đổi phức tạp: Sự thay đổi theo bối cảnh và chuyển dịch mô hình hợp tác kinh tế Trung Quốc – châu Âu.
Sang thời của đương kim Tổng thống Mỹ Biden, Mỹ đã tái định hướng đáng kể cách tiếp cận của mình đối với khu vực châu Á – Thái Bình Dương..