Tôi không quên bộ phim Xô viết nổi tiếng “Số phận con người”. Tuy nhiên, thái độ của mỗi người với số phận là hoàn toàn khác nhau. Có người cam chịu, có người oán trách, có người can trường vượt lên hoàn cảnh…
Trạng thái “rớt não” này có thể diễn ra thường xuyên đến mức bạn quên mất mình đang “sống”. Nhưng thực tế thì não bạn không rớt, mà chỉ đang hoạt động ở chế độ tự lái (autopilot).
Một trong những sai lầm của chúng ta khi đánh giá người khác là cho rằng tính cách được thể hiện toàn bộ qua hành vi. Tuy nhiên, điều này bỏ quên một yếu tố quan trọng khác quyết định đến hành vi của con người: sự tác động của môi trường.
Nếu bạn không có cảm giác tội lỗi, hối hận hay hổ thẹn khi làm những điều xấu, bạn thuộc về 4% dân số nhân loại mắc chứng thái nhân cách.
“Bạn không thể làm được điều đó!”, “Cách đó quá khó để thực hiện”, “Cho dù có cố gắng thì bạn cũng sẽ thất bại mà thôi”….
Hầu như ai cũng từng trải qua một thời trẻ đầy nông nổi. Những việc làm thiếu suy nghĩ trong giai đoạn này thường khiến chúng ta phải hối tiếc khi đã trưởng thành hơn.
Tôi thường nhìn nhận mọi nỗi đau, kể cả về thể xác lẫn tinh thần là một cơ hội để mình lắng nghe bản thân, kết nối với cơ thể và nhận ra một sự thật nào đó của đời sống.
Những người “độc hại” luôn tìm cách để chui được vào cuộc sống của người khác để tạo ra sự kịch tính và hỗn loạn nhằm thao túng vòng tròn xã hội cho nhu cầu của họ.
Bước sang tuổi 30, bạn sẽ bước vào quãng thời gian để ổn định từ công việc cho đến gia đình. Tuy nhiên, nếu không nắm bắt được cơ hội, bạn sẽ mắc những sai lầm nghiêm trọng.