Chúng ta có thể chọn một cuộc sống nghèo hơn, trầm lắng hơn – để có được sự giàu có thực sự, một cách đầy tự nguyện, mà không phải đánh đổi phẩm giá của mình.
Chúng ta có thể chọn một cuộc sống nghèo hơn, trầm lắng hơn – để có được sự giàu có thực sự, một cách đầy tự nguyện, mà không phải đánh đổi phẩm giá của mình.
Tôi còn nhớ năm tôi lên sáu, một lần tôi hỏi mẹ: “Mẹ ơi, con người ta sống để làm gì?”. Câu hỏi ấy xuất hiện và ám ảnh suốt một thời gian dài trong đầu óc non nớt của tôi. Khi ấy, đối với tôi, mọi thứ chắc chắn phải có một câu trả lời duy nhất đúng.
Có những điều, học được cách buông bỏ là tự cho mình cơ hội để được sống hạnh phúc, thấy cuộc đời ý nghĩa.
Qua sự tẩy não của truyền thông, người ta ngầm quy ước với nhau rằng, anh chỉ có thể đạt được hạnh phúc khi mua được những vật chất hữu hình nhất định: xe cộ, nhà cửa, quần áo, đồ trang sức…
Khi chúng ta theo đuổi hạnh phúc, chúng ta cố gắng bỏ qua và chống lại sự đau khổ. Nhưng điều này không giúp chúng ta có thể an lành hơn.
Vô thường là tính chất của sự sống. Cuộc đời không phải bao giờ cũng bằng phẳng, chỉ toàn điều hạnh phúc mà không có khổ đau.
Hãy rộng lượng, sống trọn vẹn trong từng khoảnh khắc mỗi ngày, đặt tiền bạc ở vị trí thấp trong danh sách ưu tiên…
Đừng xem thường sức mạnh của một cái chạm tay, một nụ cười ấm áp hay một cử chỉ ân cần dù nhỏ bé nhất, bởi nó có khả năng thay đổi cuộc sống của một con người.
Ngoài sự nghiệp thành đạt, điểm chung giữa những người bạn của tôi có phần khác thường: Họ thường xuyên rơi vào trạng thái lạc lõng, cô đơn và stress nặng.
Thế giới tự nhiên chúng ta để lại cho con cháu mình sẽ tệ hại hơn rất nhiều so với cái thế giới tự nhiên mà chúng ta thừa kế từ cha mẹ… Chúng ta đang sử dụng hành tinh này như thể không hề có ngày mai.