Tôi thường cảm thấy ngại ngùng khi gặp những nhận xét như “Tốt nghiệp đại học danh tiếng tại Mỹ, anh A vẫn về nước” hay “Được các công ty rộng cửa chào đón tại Mỹ, chị B vẫn về Việt Nam khởi nghiệp”.
Tôi thường cảm thấy ngại ngùng khi gặp những nhận xét như “Tốt nghiệp đại học danh tiếng tại Mỹ, anh A vẫn về nước” hay “Được các công ty rộng cửa chào đón tại Mỹ, chị B vẫn về Việt Nam khởi nghiệp”.
Năm học mới chỉ bắt đầu vài tháng nhưng chúng ta liên tiếp chứng kiến những câu chuyện làm nhục nhau ở học đường. Học sinh làm nhục nhau, thầy giáo làm nhục học sinh và phụ huynh làm nhục thầy giáo…
Đánh đổi một phần đất nhỏ nhoi, một phố thị thuần Việt theo cách Đà Lạt, một mảng xanh còn sót lại giữa “rừng bê tông” trong lõi trung tâm để “đổi đất lấy hạ tầng” quả là cay đắng để lại cho thế hệ mai sau.
“Vựa lúa gạo, trái cây, thủy sản” này có tỷ lệ lao động đã qua đào tạo thấp nhất trong sáu vùng kinh tế xã hội của cả nước, chỉ chiếm 14,1%, so với bình quân cả nước là 26,1%.
Bạn tôi, ở Hà Nội, vừa trải qua cuộc ẩu đả với một con chó pitbull và kết thúc bằng việc anh bị nó cắn, ngay trong thang máy. Con chó dữ dằn này là thú cưng của một gia đình tầng trên.
Một nhóm người thích thú với ý nghĩ mình đang làm một việc “cool ngầu”, đóng góp cho văn hóa đô thị. Thực tế, họ chỉ tạo ra những thứ vô giá trị, gây ô nhiễm thị giác và phá hỏng cảnh quan.
Halloween trở thành ngày của ma quỷ và chết chóc. Lễ Giáng sinh là dịp để đưa nhau vào khách sạn, nhà nghỉ. Valentine là phải tỏ tình, tặng quà…
Đất nước đã có những bước phát triển đáng kể, nhưng nhìn chung vẫn còn nhiều chướng ngại trên con đường đi lên. Vì vậy những đề xuất của Thủ tướng Võ Văn Kiệt vẫn giữ nguyên giá trị và tính thời sự.