Tính đố kị của người Việt quả thật đã làm cho những người tử tế muốn sống tử tế cũng khó, cũng khổ. Căn bệnh này ngấm vào máu thì thật nguy hiểm. Cứ vậy, không biết bao giờ Việt Nam mới phát triển được.
Tính đố kị của người Việt quả thật đã làm cho những người tử tế muốn sống tử tế cũng khó, cũng khổ. Căn bệnh này ngấm vào máu thì thật nguy hiểm. Cứ vậy, không biết bao giờ Việt Nam mới phát triển được.
Những ngày vừa qua, chuyện học trò quây nhốt và bạo hành tập thể với giáo viên làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Vì sao lại có câu chuyện này, vì sao mọi việc lại đi đến mức này là điều cần phân tích và mổ xẻ.
Giới trẻ đã và đang có câu cửa miệng rất thịnh hành, đó là “bơ đi mà sống”. Với lối sống “mạnh ai nấy làm” của các bạn trẻ, rất nhiều việc bất thường dần trở thành bình thường của xã hội và ngược lại.
Tiền xử phạt vi phạm hành chính chẳng đáng là bao với những người đủ sức mua mô tô từ vài trăm triệu đến hàng tỉ đồng nên họ mặc sức “khoe mẽ”. Luật pháp cần có hướng xử lý mạnh tay và triệt để hơn để dẹp vấn nạn này.
Thời niên thiếu tôi mong ước có sách, có truyện đọc mà không có. Ngày nay, những đứa trẻ từ đầu cấp 2 ở nhiều trường Hà Nội hay TP HCM đã thay đổi không tưởng tượng được….
Khi nước ngoài qua đây làm việc, lúc đầu họ đều có thái độ lịch thiệp và tôn trọng, tuy nhiên nhóm người Việt thường tỏ ra quá nể nang và nhún nhường trước “Tây”, khiến “Tây” trở thành như ông chủ.
Đây không còn đơn giản là “sở hữu chéo” như thời 2011 giữa các ngân hàng với nhau, mà là một hình thái mới, cần gọi đúng tên là hành vi “thao túng ngân hàng” của những ông bà chủ sau lưng…
Chỉ hai đêm diễn của Black Pink đã bằng một nửa kế hoạch tổng doanh thu của nghệ thuật biểu diễn năm 2030 mà chúng ta phấn đấu. Đó là điều rất đáng suy nghĩ.
Rất dễ nuôi ảo tưởng rằng vốn trí tuệ của chúng ta dồi dào. Bốn nghìn năm lịch sử để lại cho chúng ta một chuỗi quặng tài nguyên văn hóa khổng lồ, nhưng chúng chưa thể trở thành tài sản trí tuệ.
Một số người coi việc đầu tư ngân sách cho hệ thống phúc lợi y tế như là khoản chi cho hoạt động từ thiện. Nhận thức này là sai lầm, vì hệ thống phúc lợi y tế là một nhân tố thúc đẩy sự phát triển kinh tế của đất nước.