Đạo đức của con người luôn được mọi thời từ cổ tới kim đề cập tới. Ngày nay, đây cũng luôn là một vấn đề “nóng”. Cha ông ta xưa có quan điểm thế nào về vấn đề này?
Đạo đức của con người luôn được mọi thời từ cổ tới kim đề cập tới. Ngày nay, đây cũng luôn là một vấn đề “nóng”. Cha ông ta xưa có quan điểm thế nào về vấn đề này?
Hiện thực cuộc sống tối tăm lúc bấy giờ đã được các nhà văn ghi lại với những nét bút chân thực tạo nên một trào lưu lớn: Trào lưu văn học hiện thực phê phán.
Với Pushkin, những quan niệm, những tình cảm truyền thống của phương Đông ẩn hiện ngay cả trong các tác phẩm viết không phải về chủ đề phương Đông, mà còn ở các đề tài thông thường nhất.
Số phận văn chương của Nguyễn Minh Châu gắn liền với những bước đi cơ bản của nền văn học Việt Nam ở nhiều thời điểm lịch sử cụ thể.
Con người đã hóa thân vì một xã hội tha hóa và vô hình dung bị từ chối cái quyền sống làm người để trở nên không được làm người. Đó là trường hợp của Chí Phèo.
Quan niệm cổ xưa nhất về văn học là văn chương có thể thông với thần linh. Người ta tin rằng những lời văn có thể thấu tới thần linh hoặc hồn người ở thế giới bên kia.
Văn học dân gian là nền tảng của văn học viết, là chặng đầu của nền văn học dân tộc. Khi chưa có chữ viết, nền văn học Việt Nam chỉ có văn học dân gian…
“Giữa dòng sông ngàn xác thù ngã gục / Máu giặc loang ố cả một vùng / Thì hỡi em yêu ở cuối sông Hồng / Nếu gặp dòng sông ngầu lên sắc đỏ / Là niềm thương anh gửi về em đó…”.
Thơ Haiku của Nhật Bản là một phần tài sản trong kho tàng văn hóa Á Đông vĩ đại và giàu sang. Chúng ta là người thừa tự nền văn hóa ấy nhưng còn chưa khai thác di sản của nó đúng mức như nó xứng đáng.
Tại sao không dừng lại ở những cuốn sách đọc dễ như ăn kẹo dẻo, như Tề thiên đại thánh và Harry Potter. Tìm những cuốn sách ít hấp dẫn hơn để làm gì?