Nghệ thuật ca – múa nhạc truyền thống Chăm luôn luôn được phân tách ra thành hai phần rõ rệt, một là nghệ thuật phục vụ nhu cầu tâm linh, hai là nghệ thuật phục vụ giải trí đời thường.
Nghệ thuật ca – múa nhạc truyền thống Chăm luôn luôn được phân tách ra thành hai phần rõ rệt, một là nghệ thuật phục vụ nhu cầu tâm linh, hai là nghệ thuật phục vụ giải trí đời thường.
Sân khấu là nghệ thuật mang tính tổng hợp cao. Trong một tác phẩm sân khấu hội tụ giá trị văn học, diễn xuất, hội họa, âm nhạc, múa… Nói một cách hình tượng, thì sân khấu như một cái lò luyện nên hợp kim…
Trang phục của sân khấu cũng là trang phục của đời thường được nâng cao. Tuy nhiên, nó không chỉ mang chức năng che thân hay làm đẹp đơn thuần mà nâng lên tầm nghệ thuật.
Có nhiều hình thức châm biếm khác nhau được sử dụng trong điện ảnh. Trong đó, ba kiểu châm biếm chủ yếu là Horatian, Juvenalian và Menippean.
Nghệ thuật múa, nghệ thuật biểu diễn là những thành tố đặc biệt quan trọng, nhiều khi trở thành linh hồn trong lễ hội của các dân tộc ít người ở Việt Nam.
Từ sau năm 1954, cải lương Sài Gòn phát triển mạnh mẽ, trở thành một loại hình nghệ thuật, một bộ môn sân khấu có khả năng thu hút mỗi đêm hàng triệu khán thính giả tại các sân khấu nhà hát hay bên chiếc radio, máy hát.
Muốn khắc họa hình ảnh người anh hùng mạnh mẽ bao nhiêu, yếu tố bạo lực, đẫm máu càng phải khủng khiếp bấy nhiêu. Bạo lực đẫm máu là phông nền để tôn vinh chủ nghĩa anh hùng trong điện ảnh Mỹ.
Múa rối cạn là một nét nghệ thuật độc đáo của văn hóa dân tộc Tày. Rối cạn hay còn gọi là rối que thường được người Tày biểu diễn vào dịp đầu năm, trong ngày lễ Lồng tồng (lễ xuống đồng)…
Nghệ thuật Dù kê của đồng bào Khmer Nam bộ ra đời từ những năm đầu thế kỷ 19, là loại hình nghệ thuật tổng hợp, kế thừa nhiều loại hình nghệ thuật hàn lâm và dân gian ở khu vực.