Lì xì bây giờ không dành riêng cho trẻ nhỏ. Chiếc phong bao đỏ không còn tượng trưng cho may mắn mà mang vác tham vọng của người lớn trong các mối quan hệ thông qua con trẻ, gián tiếp làm hư chúng.
Lì xì bây giờ không dành riêng cho trẻ nhỏ. Chiếc phong bao đỏ không còn tượng trưng cho may mắn mà mang vác tham vọng của người lớn trong các mối quan hệ thông qua con trẻ, gián tiếp làm hư chúng.
Người Việt sẽ ra sao, nếu không có Tết? Đừng san phẳng tất cả vì phát triển kinh tế, để rồi một ngày ngồi trên đống tiền mà thấy có lỗi với tổ tiên!
Khi ta hỏi một người lớn tuổi ước mong điều gì ngày Tết, họ sẽ nhớ đến những khoảnh khắc ấm áp của sum vầy, của gia đình và tình thân. Với người trẻ thời nay thì sao?
Mạng xã hội có thể làm lệch lạc suy nghĩ của giới trẻ, hướng giới trẻ đến những giá trị ảo, xa rời thực tế… Đó chính là những hậu quả thật, vô cùng tai hại.
Có một thời gian tôi cảm thấy thế giới đầy chán chường, và YouTube là một lối thoát. Mỗi ngày tôi xem hàng chục video trên YouTube…
Tôi tự nhận mình là một người theo chủ nghĩa xã hội, hay ít ra là có tư tưởng thiên về chủ nghĩa xã hội. Lý do ban đầu tôi trở nên “màu đỏ” có lẽ là vì kết quả của sự “nhồi sọ”, “tẩy não” qua 12 năm học “dưới mái trường xã hội chủ nghĩa”.
Nỗi cô đơn luôn hiện diện trong mỗi người, tồn tại rất lâu trước khi con người có thể đếm được số tài khoản đang theo dõi mình hoặc lượt “like” trên mạng xã hội.
Có 2 ảo tưởng trái ngược thường xảy ra trong môi trường đại học: Hoặc là học cật lực để trở thành ông này bà kia, hoặc là bỏ học giữa chừng, ra ngoài kinh doanh và thành đạt ghê gớm.
Đơn vị tính điểm xét tuyển vào Đại học Y Hà Nội tối thiểu là 0,05 điểm, nghĩa là thí sinh chỉ thiếu 1 phần 20 điểm sẽ bị loại. Nói cách khác: khoảng cách về trình độ học vấn chỉ chênh nhau 0,05 điểm.
Cái tâm lý “học để làm quan” bám rễ từ thời phong kiến nay vẫn còn hằn sâu trong tâm trí nhiều người Việt, với hình dung quan đồng nghĩa với ăn trắng mặc trơn, “ăn trên ngồi chốc”!