Sự đứt gãy trong lịch sử tín ngưỡng người Việt để lại hậu quả đến tận bây giờ là nhiều người thiếu kiến thức, tham gia lễ hội với tâm thế trục lợi, gây ra hỗn loạn, xung đột.
Sự đứt gãy trong lịch sử tín ngưỡng người Việt để lại hậu quả đến tận bây giờ là nhiều người thiếu kiến thức, tham gia lễ hội với tâm thế trục lợi, gây ra hỗn loạn, xung đột.
Cái mà chúng ta đang thiếu là văn hóa, không phải thứ văn hóa nặng về khoe mẽ và chiều nịnh nhau mà là thứ văn hóa của trí tuệ.
Tôi là một người thích uống rượu nặng, nhưng không phải là một người thích nhậu: Văn hóa nhậu của chúng ta phản bội chính thứ văn hóa tinh tế đằng sau những chai rượu.
Một quốc gia dốt là một quốc gia yếu, mà u mê là một biểu hiện của dốt nát. Một dân tộc dựa dẫm thánh thần không thể nào là một dân tộc mạnh khỏe.
Đâu phải giá trị của thằng đàn ông được chứng minh thông qua số lít rượu anh ta uống. Chua xót hơn, giá trị của con người bị mất đi khi ngồi vào những cuộc nhậu như thế.
Không muốn uống thêm nữa thì sẽ bị phán là “ô thằng này đ** nhiệt tình” “không uống ly này là coi thường nhau nhé” “nể nhau thì uống hết chén này đi” blah blah…
Có trăm ngàn lý do để “ép rượu” trong mỗi cuộc vui và không ít người hỉ hả khi ép được người khác uống rượu. Nhưng đằng sau đó là nỗi kinh hoàng và những hệ lụy khôn lường…
Người Việt Nam, nếu còn yêu và trân trọng ngày “Tết Ta”, tôi nghĩ nhiều người cần bày tỏ tình yêu đó theo một cách khác.
Nếu mỗi người đi đền chùa ngày xuân biết tự mình thanh sạch cho mình trước hết thì tự khắc những cảnh đua chen ở nơi thánh tự sẽ mất đi.