Trong giao thông cần phải từ tốn thì chúng ta lại vội vã, trong khi đó nơi công sở cần phải làm việc hăng say thì chúng ta lại cứ đủng đỉnh. Nhiều thứ ở xứ ta luôn khác hoặc ngược với thế giới.
Trong giao thông cần phải từ tốn thì chúng ta lại vội vã, trong khi đó nơi công sở cần phải làm việc hăng say thì chúng ta lại cứ đủng đỉnh. Nhiều thứ ở xứ ta luôn khác hoặc ngược với thế giới.
Đừng xem phim Hàn mà nghĩ họ sướt mướt, uỷ mị nhé. Hãy nhìn vào cách họ kinh doanh kìa, biết bao bài học hay ho cho chúng ta.
Dân cư đô thị Việt Nam hiện nay phần lớn là những người – sống – trong – thành – phố chứ chưa hẳn là thị dân. Văn hóa làng xã xen lẫn nơi công sở…
Sở thích ‘giao tiếp’ bằng còi, bấm còi bừa bãi bất chấp không gian, thời gian, tình huống, hoàn cảnh… ai cũng ghét nhưng không phải ai cũng ý thức khi đưa tay bấm còi xe.
Mỗi năm có khoảng 36.000 đến 40.000 người tự tử ở Việt Nam, nhiều hơn số người chết vì tai nạn giao thông. Hầu hết những người tự tử đều do rối loạn tâm thần, trong đó 75% bị mắc chứng trầm cảm.
Thật đáng mừng là ở Việt Nam đã xuất hiện một tầng lớp trung lưu (về kinh tế) nhưng cũng thật đáng buồn là chưa có một tầng lớp trung lưu về văn hoá.
Thiếu nhận thức và sự đồng hành từ gia đình, thiếu quyết tâm cải cách từ Chính phủ, thế hệ trẻ của Việt Nam dù sinh ra trong thiên niên kỷ mới vẫn có nguy cơ là một thế hệ lùn và yếu đuối.
Tính hy sinh vì đại nghĩa dân tộc, coi mình như không có, đã được phát huy mạnh mẽ, không nghi ngờ gì hết. Nhưng lúc yên hàn, hãy nghĩ xem, người Việt mình sống cho ai, vì ai?
56% dân số Việt Nam dưới 30 tuổi. Những người này đặc biệt nhạy cảm với xu hướng tiêu dùng hàng hiệu và thích khoe với nhau đã từng sử dụng cái gì, thương hiệu gì, nó như thế nào.
Vừa rồi, tôi có việc phải vào trường học của con mình. Trong lúc ngồi ghế đá chờ gặp con, tôi nghe được câu chuyện hết sức buồn từ ba cô cậu học trò đang ngồi ghế đá bên cạnh.