Hiệu ứng của “Đào, phở và piano” đặt ra câu hỏi lớn về sự mất cân bằng trong đầu tư nguồn lực và sự “bỏ rơi” sản phẩm sau khi hoàn thành của dòng phim do nhà nước đặt hàng.
Hiệu ứng của “Đào, phở và piano” đặt ra câu hỏi lớn về sự mất cân bằng trong đầu tư nguồn lực và sự “bỏ rơi” sản phẩm sau khi hoàn thành của dòng phim do nhà nước đặt hàng.
Cơn sốt phim “Đào, Phở và Piano” bộc lộ hàng loạt điểm yếu của các tác phẩm đặt hàng khiến một bộ phim dù tiêu tốn hàng chục tỷ từ ngân sách nhà nước nhưng khán giả tiếp cận khó khăn.
Lái xe trong trạng thái “mù” ngôn ngữ chung này để lại những hậu quả đau lòng cho gia đình, xã hội, những hậu quả hoàn toàn có thể tránh được bằng sự kiên nhẫn và ý thức.
Tốc độ xã hội càng nhanh, con người càng bị cuốn nhanh hơn guồng quay của xã hội, đạo đức càng phải trở thành hệ điều tiết cho xã hội để tạo sự cân bằng.
Mới đây, có đề án mấy nghìn tỷ đồng để chấn hưng văn hoá thu hút được sự quan tâm rất lớn của xã hội. Số tiền này quá lớn và quá lãng phí nếu không được sử dụng đúng mục đích và nhu cầu của người dân và xã hội.
Ngày bình thường cũng như ba ngày tết, nên say tình say nghĩa chứ không nên say rượu, uống cho vui chứ không nên uống cho say…
Lần đầu tiên đến Pháp cách đây gần hai mươi năm, tôi đã ngạc nhiên khi thấy người Pháp đánh đồng Tết Nguyên đán như là dịp năm mới của riêng người Trung Quốc, trong khi nó được nhiều quốc gia ở châu Á cùng tổ chức.
Đưa 100 ngàn, 50 ngàn, 20 ngàn hay 10 ngàn không sao hết, rồi những đứa trẻ lớn lên nó sẽ hiểu. Còn người lớn băn khoăn về mệnh giá thì chính người lớn tự làm khổ thân mình.
Quan điểm “nam vô tửu như kỳ vô phong” trở thành cái cớ để người ta lợi dụng nó gây tác động lên người khác: hạ thấp vị thế người khác và nâng cao mình lên chỉ vì trình độ uống bia rượu…
Tại sao phải thay Tết “ta” bằng Tết “tây”? Tại sao phải thay cái đã có cả ngàn đời vốn quen thuộc, tốt đẹp bằng cái chưa thật quen và còn khá nhạt?