Chủ nghĩa cá nhân được đưa lên vị trí hàng đầu đã tạo ra rất nhiều khổ đau. Chúng ta tạo ra sự phân biệt, chia cách giữa ta và người, giữa con người và thiên nhiên, giữa quốc gia này và quốc gia khác…
Chủ nghĩa cá nhân được đưa lên vị trí hàng đầu đã tạo ra rất nhiều khổ đau. Chúng ta tạo ra sự phân biệt, chia cách giữa ta và người, giữa con người và thiên nhiên, giữa quốc gia này và quốc gia khác…
Trong ánh mắt của đứa trẻ nhìn theo trái bóng bay xa dần có một bầu trời phóng nhiệm. Đó là khi đứa trẻ có thể bắt đầu có những cảm nhận mơ hồ nhưng rất trực quan về sự rộng lớn của thế giới…
“Bệnh oai” của con người rất đa dạng và oái ăm, lây truyền không kém gì virus. Nó có thể truyền từ đời này qua đời khác và không loại trừ ai!
Nếu ai đó “có trí” (sự hiểu biết) nhưng lại “không thức” (không thức tỉnh xã hội) mà để cho xã hội “ngủ” thì đó là “trí ngủ”, chứ không phải là “trí thức”.
Đã bao giờ bạn cảm thấy lo lắng, bồn chồn từ trưa đến tối chủ nhật khi nghĩ về một tuần dài sắp đến? Bạn không phải là trường hợp duy nhất. Nội sợ ngày chủ nhật đến với rất nhiều người.
Kỷ luật lao động của người Đức khiến thế giới phải nể phục. Lướt facebook, tán chuyện với đồng nghiệp… trong giờ làm việc bị xem là những hành vi không thể chấp nhận đối với người lao động ở Đức.
Cái “ranh giới giác ngộ” khi đọc sách là một bức vách bằng kính, nhìn thì trong suốt nhưng nhiều khi không đi qua được. Có nhiều người đọc rất nhiều mà cuối cùng không hiểu, không ngộ ra được, đi qua cái tủ kính mà không vào trong đó được.
Biết cách chi tiêu, quản lý và quý trọng giá trị của đồng tiền là bài học cơ bản giúp trẻ trưởng thành hơn trong cuộc sống hàng ngày.
Một trong những mục tiêu hàng đầu của giáo dục là định hình thế giới quan cho người học. Một thế giới quan hoàn chỉnh nhất thiết phải dựa trên nền tảng đầu tiên và quan trọng nhất là các khoa học cơ bản.