Đã có 5.383 khu thương mại tự do trên toàn thế giới vào năm 2019, gần một nửa trong số đó là ở Trung Quốc. Nhưng đây thường là những khu vực nhỏ. Đảo Hải Nam sẽ là một ngoại lệ.
Đã có 5.383 khu thương mại tự do trên toàn thế giới vào năm 2019, gần một nửa trong số đó là ở Trung Quốc. Nhưng đây thường là những khu vực nhỏ. Đảo Hải Nam sẽ là một ngoại lệ.
Mao Trạch Đông không chỉ muốn xây dựng một Trung Quốc cường thịnh mà còn định hướng cho tham vọng bá chủ toàn cầu của nước này.
Châu Á vẫn sẽ đa dạng, và việc xây dựng trật tự khu vực sẽ phụ thuộc vào cả nước mạnh lẫn nước yếu, khiến quan hệ giữa Đông Nam Á với Trung Quốc và Ấn Độ càng trở nên then chốt hơn.
Trung Quốc đã không ngừng thúc đẩy các hoạt động tìm kiếm, thăm dò và tiến tới khai thác băng cháy trên Biển Đông – nguồn năng lượng có thể đáp ứng gần 150 năm nhu cầu năng lượng của nước này
Liệu thế giới có thể tin tưởng vào một quốc gia ban đầu đã tìm cách che giấu dịch COVID-19 để rồi khiến nó lan ra toàn cầu hay không?
Trung Quốc đang từng bước tiến đến mục tiêu buộc cộng quốc tế chấp thuận các tuyên bố chủ quyền với Biển Đông. Cứ mỗi thập kỷ trôi qua, Bắc Kinh lại đạt được một bước tiến mới trong nghị trình của mình.
Đại dịch COVID-19 đã biến sự chia tách có chủ ý giữa Mỹ và Trung Quốc thành sự tan vỡ đầy hỗn loạn. Quá trình này đã được thúc đẩy bởi tư tưởng cứng nhắc của Tập Cận Bình và chủ nghĩa dân tộc của Donald Trump.
Hành động nguy hiểm và dễ được thực hiện nhất của Trung Quốc sẽ là liên kết các tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông với viện trợ y tế và kinh tế cho các nước đang phải đối phó với dịch COVID-19.
Có “sổ hộ nghèo”, Trung Quốc đang “chung mâm” với các nước nghèo nhất trên thế giới. Họ đang tranh phần với các nước “đang phát triển” thực sự và dùng lợi thế đó cạnh tranh với các nước “đã phát triển”.
Việc Trung Quốc khẳng định chủ quyền đối với Biển Đông vào thời điểm các nước trong khu vực đang phải vật lộn với đại dịch và dễ bị tổn thương thể hiện tầm nhìn hạn hẹp của nhà cầm quyền Bắc Kinh.