Ở một góc độ nào đó, chủ nghĩa dân tộc trước hết là một hiện tượng văn hóa – xã hội, mà trong nhiều trường hợp, nó được thể hiện với tư cách vỏ bọc đặc biệt để che đậy những lợi ích và động cơ
Ở một góc độ nào đó, chủ nghĩa dân tộc trước hết là một hiện tượng văn hóa – xã hội, mà trong nhiều trường hợp, nó được thể hiện với tư cách vỏ bọc đặc biệt để che đậy những lợi ích và động cơ
Nam Man, Đông Di, Tây Nhung, Bắc Địch tất cả đều không đáng nhắc đến, chỉ có Trung quốc mới là hạt nhân của văn minh. Điều này biểu hiện một loại chủ nghĩa xô-vanh chủng tộc.
Một số nhà văn hóa “ái quốc” nếu có thời gian thì nên soi lại mình, nhìn xem người ở trong gương có giống phát xít Nhật năm xưa hay không?
Lịch sử của chủ nghĩa dân tộc Ukraina bắt đầu từ giữa thế kỷ 19. Năm 1846, một hội kín đã được thành lập ở Kiev, khi đó là một phần của Đế chế Nga.
Người Anh đặc biệt thành công trong việc kích động lòng căm thù dân tộc và kích động một số dân tộc chống lại những dân tộc khác. Trò này đối với chúng ta, khi chúng ta còn sống sẽ không hiệu quả…
Giữa những xu hướng cách tân, chủ nghĩa dân tộc trong âm nhạc nảy nở từ thế kỷ 19 vẫn bám trụ và tự làm mới mình theo hơi thở hiện đạ của thế kỷ 20.
“Đến tối về lại phòng khách sạn, tôi cố gắng lý giải những gì mình đã thấy trong Bảo tàng Lịch sử… Những ký ức về ‘ngàn năm Bắc thuộc’ còn tươi mới trong ý thức tập thể của người Việt”.
Chủ nghĩa dân tộc đề cập đến một hệ tư tưởng, một hình thức văn hóa, hoặc một phong trào tập trung vào quốc gia hay dân tộc, là một trong những động lực chính trị và xã hội quan trọng nhất trong lịch sử.
Năm 1895, Trung Quốc bị đánh bại bởi Nhật Bản, một kẻ xâm lược bé nhỏ mà người Trung Quốc gọi một cách miệt thị là wa (người lùn). Cuộc tấn công này là cú sốc không thể chấp nhận nổi.
Từ khi loài người bước vào “ngưỡng cửa của thời đại văn minh” thì kế thừa văn hóa luôn luôn được triển khai trong sự phát triển của kỹ thuật sản xuất đưa đến phân công lao động xã hội và trao đổi hàng hóa và mọi giá trị.