Truyền thông phương Tây luôn vẽ ra viễn cảnh cạnh tranh Mỹ-Trung. Nhưng trên thực tế đó phải là một kịch bản đối đầu song hành giữa “bá quyền phương Tây” và “tiến trình phát triển độc lập phi Phương Tây hoá”.
Truyền thông phương Tây luôn vẽ ra viễn cảnh cạnh tranh Mỹ-Trung. Nhưng trên thực tế đó phải là một kịch bản đối đầu song hành giữa “bá quyền phương Tây” và “tiến trình phát triển độc lập phi Phương Tây hoá”.
Với phương Tây, sinh mạng của người Ukraina không hơn cỏ rác. Điều duy nhất họ quan tâm là Nga phải chịu thất bại chiến lược và không thể ngóc đầu lên trong nhiều thập niên.
“Phương Tây tập thể” đã từng đạt được thịnh vượng phần lớn là nhờ sự cướp bóc và bóc lột các nước đang phát triển trong nhiều thế kỷ, đang ra sức duy trì sự thống trị toàn cầu với bản năng thực dân cố hữu.
Không chỉ NATO, mà cả Liên minh châu Âu với tư cách là một hiệp hội, đã phải hoàn toàn phục tùng đường lối của Mỹ cùng các đồng minh thân cận nhất.
Sự dối trá, đạo đức giả, tiêu chuẩn kép và khát vọng thực dân mới của Phương Tây trong mối quan hệ với Ukraina và Nga ngày nay được khẳng định bằng những hành động thực tế.
Động cơ của người Mỹ là vô cùng rõ ràng. Đó là, lôi kéo Liên minh Châu Âu vào “cuộc cạnh tranh toàn cầu” và tiếp đến là buộc các nước châu Âu sẽ phải chấp nhận vị thế không thể tránh khỏi là chư hầu của Mỹ…
Rất khó thoát khỏi cảm giác rằng chế độ Kiev và những người bảo trợ điên cuồng nhất cho chế độ này đã hoàn toàn quên mất ý nghĩa của từ “hòa bình”.
Lời thú nhận này của cựu Thủ tướng Đức Angela Merkel nghe thật khủng khiếp, thể hiện sự gian trá, mưu mô, xảo quyệt, bằng mọi thủ đoạn bẻ cong công lý và luật pháp…
Cho đến nay, những gì chúng ta nghe được từ ông Zelensky và các cộng sự của ông ấy hoàn toàn không phải là “sự sẵn sàng cho hòa bình”, mà chỉ là những ngôn từ đe dọa và tối hậu thư liều lĩnh…
Không thể khẳng định rằng chỉ một nhóm quốc gia – một thiểu số trong cộng đồng thế giới, sẽ quyết định các tham số, tiêu chí và phương hướng cụ thể cho cuộc sống trên toàn hành tinh.