Chừng nào quan hệ bóc lột còn có tác dụng giải phóng sức sản xuất và thúc đẩy lực lượng sản xuất phát triển, thì chừng đó chúng ta còn phải chấp nhận sự hiện diện của nó.
Chừng nào quan hệ bóc lột còn có tác dụng giải phóng sức sản xuất và thúc đẩy lực lượng sản xuất phát triển, thì chừng đó chúng ta còn phải chấp nhận sự hiện diện của nó.
Phải hiểu Lý Quang Diệu không phải với tư cách là một “nhà quản lý khai sáng” mà là kẻ đại diện cho giai cấp tiểu tư sản Singapore, được đào tạo về thế giới quan của giai cấp thống trị Anh.
Chủ nghĩa xã hội đã trở lại. Trong nhiều thập kỷ qua, cụm từ này bị coi là một nỗi xấu hổ – một sự thất bại bị coi thường và là tàn tích của một thời đã qua. Điều này giờ không còn đúng nữa.
Chủ nghĩa tư bản với tư cách là hình thái kinh tế – xã hội đã xảy ra rất nhiều cuộc khủng hoảng. Sau mỗi lần khủng hoảng, nó đều có sự biến đổi về mặt cấu trúc từ lực lượng sản xuất đến kiến trúc thượng tầng…
Gạt ra bên đường những điều bịa đặt vô tận của triết học kinh viện, quan điểm về đời sống, về thực tiễn, phải là quan điểm thứ nhất và cơ bản của lý luận về nhận thức.
Con người với tính cách một sinh vật phát triển nhất phải nuôi dưỡng một ý thức tôn trọng sự tồn tại của mọi khách thể khác.
“…Ở Làng Mai chúng tôi đang sống đơn giản. Tăng, ni, và cư sĩ – chúng tôi sống với nhau như một gia đình. Không ai có xe riêng. Không ai có tài khoản riêng. Không ai có điện thoại riêng. Trên thực tế, chúng tôi có những người Cộng sản thực sự”.
Ấn Độ có nhiều giá trị XHCN vốn tồn tại trong lịch sử và vẫn còn hiện hữu trên nhiều lĩnh vực của xã hội. Lịch sử cận đại và hiện đại của Ấn Độ đang tiếp nối những nhân tố XHCN ấy.
Chủ nghĩa tiêu dùng phương Tây đi ngược lại với khái niệm Phật học về “phát triển”. Thế giới đang tìm một “con đường phát triển” toàn diện hơn, gồm cả tấm lòng và trí tuệ.