Một xã hội ưa chuộng các cá nhân có địa vị sẽ vô thức bài xích những người có ít quyền hơn, cho dù là quyền lực kinh tế hay hành chính.
Một xã hội ưa chuộng các cá nhân có địa vị sẽ vô thức bài xích những người có ít quyền hơn, cho dù là quyền lực kinh tế hay hành chính.
Tôi dừng xe trước đèn đỏ ở ngã tư, hoảng loạn bởi một loạt cửa hàng điện máy mở loa thùng hết cỡ. Đêm xuống, tôi mất ngủ vì hàng xóm hát hò ầm ĩ tới khuya.
Các thói tật đó có tính phổ biến đến mức ai cũng cảm thấy quen thuộc, hình như nó có ở người này, người kia, có cả ở người quen thân, gần gũi mình và có lẽ cả trong bản thân mình.
Mỗi lần cười cợt sự thiệt thòi của người “điên” hay kẻ yếm thế, thần kinh, giống như chúng ta xúc một thìa nhỏ tính thiện tâm trong lòng để hất ra đường đánh đổi lấy một nụ cười.
Hãy rộng lượng, sống trọn vẹn trong từng khoảnh khắc mỗi ngày, đặt tiền bạc ở vị trí thấp trong danh sách ưu tiên…
Hầu như ai cũng coi mình là thông minh nhưng rất khó để nói điều đó chính xác không. Dù vậy, người thông minh chắc chắn sẽ không có những thói quen ngu ngốc sau.
Nẩy sinh từ nền kinh tế nông nghiệp sản xuất nhỏ, manh mún, lạc hậu, tồn tại hàng nghìn năm, lối sống tiểu nông vẫn đang hiện diện đậm nét trong các tầng lớp dân cư Việt Nam.
Có sự sống là có mâu thuẫn. Chúng ta phải tìm cách điều hoà mâu thuẫn làm sao cho nó được hài hòa với mọi thứ chung quanh.
Người sử dụng dịch vụ công vẫn đóng thuế và trả phí, nhưng thường không được xem như khách hàng. Họ không nợ gì nhân viên công vụ, nhưng tiếp đón họ là nhiều khuôn mặt cau có.
Đừng xem thường sức mạnh của một cái chạm tay, một nụ cười ấm áp hay một cử chỉ ân cần dù nhỏ bé nhất, bởi nó có khả năng thay đổi cuộc sống của một con người.