Tử Cấm Thành Huế được xây dựng vào năm Gia Long thứ 3 (1804), ban đầu được gọi là Cung Thành. Tên gọi “Tử Cấm Thành” có từ thời Minh Mạng, nghĩa là “Tòa thành cấm màu tía”.
Tử Cấm Thành Huế được xây dựng vào năm Gia Long thứ 3 (1804), ban đầu được gọi là Cung Thành. Tên gọi “Tử Cấm Thành” có từ thời Minh Mạng, nghĩa là “Tòa thành cấm màu tía”.
“Nếu làm vua mà làm cho dân giàu, nước mạnh thì hãy làm. Còn ngôi vua ư? Ta coi ngôi vua như chiếc dép rách mà thôi!” – Nhà giáo Chu Văn An nói với vua Trần như vậy.
Lúc sinh thời, Từ Dụ Thái Hậu nổi tiếng là một bà hoàng yêu nước thương dân. Tiếc rằng lăng mộ của bà đã bị thời gian và con người hủy hoại không thương xót…
Vào ngày 6/11/1925, vua Khải Định đã trút hơi thở cuối cùng tại điện Kiến Trung. Ngày 11/3/1945, Đế quốc Việt Nam – một chính thể bù nhìn do người Nhật điều hành – ra đời tại cung điện này.
Đặng Huy Trứ là quan thời Tự Đức. Ông là nhà cải cách, canh tân thời Nguyễn với các tư tưởng phát triển kinh tế, quân sự và cải cách xã hội vô cùng tiến bộ.
Mũ cánh chuồn là kiểu mũ đặc trưng của quan lại thời phong kiến Việt Nam và Đông Á. Cách thức trang trí trên mũ thể hiện phẩm trật của các vị quan.
Tháng 9/1924, vua Khải Định đã tổ chức lễ Tứ tuần đại khánh (lễ mừng thọ 40 tuổi) ở Huế. Theo các sử gia đương thời, ngày lễ này được tổ chức rất lớn và tốn kém.
Theo quan niệm của người xưa, bạc không chỉ là một nguyên liệu quý để chế tác các vật dụng sang trọng mà còn có tác dụng trừ tà khí, phòng ngừa bệnh tật.
Được ghép từ hàng trăm chi tiết với sự chính xác tuyệt đối, độ cầu kỳ của mô hình Ngọ Môn bằng ngà khiến hậu thế không khỏi trầm trồ trước sự tài hoa của các nghệ nhân Việt xưa.
Hàng ngày, nhiều người ghé thăm và ngắm nhìn tượng Phật chùa Khải Tường, nhưng không phải ai cũng biết về câu chuyện lịch sử phía sau pho tượng tuổi đời hai thế kỷ này…