Thuế thân, thuế lao dịch và thuế ruộng có chủ từ thời phong kiến. Thực dân Pháp đã tận dụng triệt để các sắc thuế này và áp đặt phương thức thu mới với tính chất tận thu…
Thuế thân, thuế lao dịch và thuế ruộng có chủ từ thời phong kiến. Thực dân Pháp đã tận dụng triệt để các sắc thuế này và áp đặt phương thức thu mới với tính chất tận thu…
Phố du Change là một trong những phố đẹp nhất của Hà Nội. Như tên gọi, những người đổi tiền ở phố này. Họ đang bắt chéo chân ngồi trong cửa hiệu, trước một cọc tiền và cái tráp sơn nhỏ dùng để đựng tiền.
Trong chuyến đi đến Đông Dương năm 1896, Barthélem chơi Tết ở Vinh. Điều ấn tượng nhất đối với vị nhà văn – quý tộc Pháp chính là những vở tuồng do Đào Tấn biên kịch và dàn dựng.
Các phu xe được coi là một trong những giai tầng thấp kém nhất trong xứ thuộc địa và từ “cu-li xe kéo” khiến người nghe liên tưởng đến sự dốt nát, nghèo nàn cùng cực trong xã hội.
Cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20, ở Sài Gòn nổi lên tứ đại hào phú lẫy lừng: “Nhất Sỹ, nhì Phương, tam Xường, tứ Định”. Họ không chỉ giàu nhất Sài Gòn, mà còn giàu nhất Nam Kỳ lục tỉnh và Đông Dương.
“Nó cho cảm giác mát lành và dường như có tác dụng lên cơn đói tương tự như chất coca, dù ăn trầu nhiều thường gây sưng phù môi; trầu làm răng ám màu đỏ nâu và làm hỏng men răng…”.
Trước năm 1885, dân chúng Hà Nội đi lại trong thành phố chủ yếu là cáng, xe đẩy và thuyền vì sông Tô Lịch, Kim Ngưu và các hồ còn thông với nhau. Sau năm 1886 có thêm xe kéo tay.
Gắn tên mình với xưng danh là một trong tứ đại mỹ nhân Hà thành nhưng bà Đỗ Thị Bính không bao giờ ỷ lại vào nhan sắc trời cho, ngược lại luôn chăm lo, tu dưỡng cho bản thân và gia đình…
Giang hồ xưa cư xử với nhau rất “nghĩa khí”, không bao giờ ỷ lại vào lực lượng hùng hậu để “đánh hội đồng” theo kiểu “ruồi bu cùi bắp” như đám choai choai bây giờ mà sẵn sàng chơi “bặc-co” tay đôi “một chọi một”.
Những năm 1930, hàng trăm số báo tranh cãi về đạo đức của người nhảy đầm. Có những người quả quyết lối chơi ấy sẽ sớm bị tiêu diệt.