Nghĩ cũng lạ. Suốt một ngày ngồi ru rú trong phòng mà không biết chán. Bốn bề sách vở. Muốn tìm đọc quyển này lại nhặt được quyển kia. Loạn xà ngầu lên cả. Sách nhiều quá. Rồi để làm gì?
Tỷ lệ trầm cảm trên dân số toàn cầu vào khoảng 5%, tương đương với 400 triệu người bị trầm cảm. Những người trầm cảm thường nói 4 câu này, phản ánh cảm xúc thực sự bên trong của họ.
Người ta thích nắm hơn buông, mặc dù trên nguyên tắc buông dễ hơn nắm. Những ai biết buông – hoặc biết cách nắm như thế nào cho đúng cách – sẽ không phải chìm trong đau khổ.
Với nhiều nhà Nho Việt Nam thời phong kiến, con người không hoàn toàn bị chi phối, khuất phục bởi mệnh và mệnh trời; trái lại, con người có thể cải biến mệnh nhờ vào sự nỗ lực của bản thân mình.
Hội chứng con nhà giàu đề cập đến những đứa trẻ được nuông chiều và ỷ lại quá mức, thay vì nói tới tầng lớp xã hội. Đây cũng là nguyên nhân khiến nhiều trẻ kiêu ngạo, luôn dựa dẫm vào cha mẹ.
Bản ngã là “thế giới của cái tôi” và nó chẳng đời nào chấp nhận “thế giới chẳng phải tôi”. Chính nơi đây là cội rễ đã đưa đến đối kháng và mâu thuẫn, là nguyên nhân tạo tác đại bi kịch của kiếp nhân sinh…
Trong rất nhiều trường hợp các quốc gia còn dùng CPI như đại diện cho thông số về lạm phát, mặc dù không phải bao giờ cũng đúng, hoặc chỉ phản ánh tương đối.
Có rất nhiều điều người Hoa nghĩ và hành xử khác người Việt mà người Việt cần học. Nhưng nếu lối học là học đuổi theo bóng, thì càng thu hoạch, càng ảo tưởng.