Âm nhạc là một thành tố quan trọng của văn hóa. Gần đây, sân khấu ca nhạc nước nhà có sự nhạt nhòa về màu sắc, đi lệch với những giá trị văn hóa mà ông cha ta đã từng vun đắp.
Âm nhạc là một thành tố quan trọng của văn hóa. Gần đây, sân khấu ca nhạc nước nhà có sự nhạt nhòa về màu sắc, đi lệch với những giá trị văn hóa mà ông cha ta đã từng vun đắp.
Nếu đã từng đọc các tư liệu về kiến trúc cổ Việt Nam, bạn sẽ vấp phải một mớ từ chuyên môn về kiến trúc cổ như cột cái, kẻ hiên, bẩy hậu, câu đầu, con rường, xà thượng, thượng lương v..v.
Tranh Hàng Trống mang vẻ đẹp độc đáo rất riêng của chốn kinh kỳ, ẩn dưới phồn hoa bề nổi, là những tư duy sâu lắng, những cảm nhận tâm linh giàu chất trí tuệ
Như Âm và Dương, Trống và Mái thể hiện hai mặt đực và cái, sáng và tối, cương và nhu…. Cặp phạm trù này được tìm thấy trong âm nhạc cổ truyền Huế với các khái niệm lớp trống, lớp mái, câu trống, câu mái…
Theo dân gian, Bà Mụ hay còn gọi nôm na là Mẹ sinh là những tiên nương chăm lo việc sinh đẻ vẫn đang được người dân tại một số vùng châu Á, trong đó có Việt Nam thờ cúng với lòng tôn kính.
Ở Nam Bộ, truyền thuyết về tục thờ thờ rái cá gắn với cuộc bôn đào của Nguyễn Ánh trong sự truy lùng gắt gao của quân Tây Sơn.
Trong chuyến đi đến Đông Dương năm 1896, Barthélem chơi Tết ở Vinh. Điều ấn tượng nhất đối với vị nhà văn – quý tộc Pháp chính là những vở tuồng do Đào Tấn biên kịch và dàn dựng.
Tranh sơn mài là phát hiện lớn của hội họa Việt Nam nói riêng và hội họa Á Đông nói chung. Nguyễn Gia Trí, Nguyễn Đỗ Cung, Nguyễn Sáng… là những cái tên lỗi lạc tới khi nói đến hội họa sơn mài.
Trong ca dao, chúng ta gặp rất nhiều câu có chữ trời. Thường nhất là những câu mà trời dùng để chỉ toàn bộ cảnh vật thiên nhiên tồn tại quanh con người, trước hết là không gian và cảnh vật trên không…
Tranh dân gian có nguồn gốc từ rất xa xưa được bảo tồn và phát triển qua các giai đoạn lịch sử, không những là tài sản riêng của các làng tranh mà còn là tài sản chung của cả dân tộc.