Kể từ khi cuộc chiến Ukraina bùng nổ, cuộc đối đầu địa chính trị giữa Trung Quốc với Mỹ và phương Tây đã đạt đến một cao trào mới.
Kể từ khi cuộc chiến Ukraina bùng nổ, cuộc đối đầu địa chính trị giữa Trung Quốc với Mỹ và phương Tây đã đạt đến một cao trào mới.
Giống như 10 năm trước, Liên bang Nga được lựa chọn là quốc gia đầu tiên trong chuyến công du nước ngoài kể từ khi đắc cử của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình.
Trung Quốc sản xuất 75% tổng số pin lithium-ion được sử dụng trong xe điện nhưng Australia mới là nước kiểm soát những mỏ lithium lớn nhất thế giới.
Quan hệ giữa Singapore với Trung Quốc và Mỹ cùng lúc gia tăng căng thẳng liên quan đến mong muốn của các bên nhằm thay đổi hành vi chính trị của đối tác để đạt được lợi ích địa – chính trị, kinh tế cho mình.
Mỹ đã củng cố lập trường của mình rằng, Trung Quốc là một “đối thủ cạnh tranh có hệ thống”, với mục tiêu chiến lược là “phi Hán hóa”. Tách rời đã trở thành một yếu tố nổi bật trong hộp công cụ của Mỹ.
“Đại chiến lược” của H. Kissinger về tam giác Nga – Mỹ – Trung có lẽ sẽ tốt cho an ninh toàn cầu. Nhưng giờ đây nó đã hoàn toàn biến mất. Chúng ta có hai cuộc đối đầu song phương. Cả hai đều do Mỹ khởi xướng.
Tuổi trẻ làm việc ở thành thị, đến tuổi nghỉ hưu, nhiều lao động nhập cư ở Trung Quốc đối mặt với cảnh trắng tay và phải tiếp tục mưu sinh dù đã ở độ tuổi 60 và 70.
Hiện nay, các so sánh về sức mạnh giữa Mỹ và Trung Quốc đang đổ dồn vào năng lực đổi mới sáng tạo và cuộc đua phát triển, ứng dụng trí tuệ nhân tạo (AI).
Trung Quốc đang cố gắng tiếp thu bài học từ trường hợp của Nga về cách khắc phục các điểm yếu, đảm bảo khả năng phục hồi kinh tế và tạo ra nhiều lựa chọn phản ứng hơn hơn.
Khám phá cảnh quan và đời sống ở thủ đô của Trung Quốc, thành phố Bắc Kinh năm 1979 qua loạt ảnh do một nhiếp ảnh gia Tây Ban Nha thực hiện.