Vấn đề cạnh tranh địa chính trị giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ là một vấn đề quyết định trong chính trị quốc tế. Nó đặt hai hệ thống chính trị khác biệt đáng kể đối đầu với nhau.
Vấn đề cạnh tranh địa chính trị giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ là một vấn đề quyết định trong chính trị quốc tế. Nó đặt hai hệ thống chính trị khác biệt đáng kể đối đầu với nhau.
Quan hệ giữa Mỹ và hai “ông lớn” Nam Á chứng kiến nhiều thăng trầm trong quá khứ, nay với chính quyền của Tổng thống Trump đầy quyết đoán hứa hẹn tái định hình quỹ đạo của tam giác chiến lược này.
Greenland thuộc Đan Mạch, nhưng trong lịch sử luôn tồn tại tranh chấp. Với vị trí địa lý chiến lược, hòn đảo này đã trở thành điểm nóng trong cuộc cạnh tranh địa chính trị giữa châu Âu và Mỹ.
Một luồng tài trợ liên tục của “Quỹ Quốc gia hỗ trợ dân chủ Mỹ” cho nhiều tổ chức và phong trào chính trị của Ukraina đã góp phần vào cả Cách mạng Cam và Cách mạng Maidan, mở đường cho cuộc chiến hiện tại.
Suốt nhiều thập kỷ, mỗi đồng USD Mỹ chi cho quốc phòng châu Âu đồng nghĩa với việc châu Âu có thể dành nhiều ngân sách hơn cho cơ sở hạ tầng, y tế và phúc lợi xã hội. Nhưng giờ đây, mọi thứ đã thay đổi.
Cuộc chơi trong lĩnh vực AI toàn cầu có thể sẽ không còn do Mỹ dẫn đầu. Vấn đề này không chỉ đơn thuần dựa trên nền tảng công nghệ mà còn là yếu tố con người. Trung Quốc đang trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Nước Mỹ của Trump không đơn thuần muốn duy trì vị thế siêu cường, mà còn định hình, “làm mới” lại chính mình để đối mặt với thách thức lớn nhất của thế kỷ 21.
Khoảng 3 giờ sáng 2/7/1978, những người có mặt trên tàu S.S America đã nhận ra hành trình biển sắp tới sẽ là thảm họa…
Vào năm 1972, Nhật Bản – “tàu sân bay không thể chìm” của Mỹ ở Đông Á – đã bàng hoàng khi Tổng thống Richard Nixon bí mật đi thăm Trung Quốc, gặp gỡ Chủ tịch Mao Trạch Đông và ký Thông cáo chung Thượng Hải.
“Tiền đồn” Guantanamo được Washington không ngớt rêu rao là “góp phần gìn giữ nền độc lập của Cuba và bảo vệ dân chúng trên hòn đảo”(!).