Việc EU thúc đẩy quyền tự chủ quốc phòng đang tạo ra những tác động sâu rộng đối với Việt Nam, đan xen giữa các lĩnh vực kinh tế, chính trị và an ninh, đồng thời đặt ra cả cơ hội và những điều chỉnh chiến lược cần thiết.
Việc EU thúc đẩy quyền tự chủ quốc phòng đang tạo ra những tác động sâu rộng đối với Việt Nam, đan xen giữa các lĩnh vực kinh tế, chính trị và an ninh, đồng thời đặt ra cả cơ hội và những điều chỉnh chiến lược cần thiết.
Suốt nhiều thập kỷ, mỗi đồng USD Mỹ chi cho quốc phòng châu Âu đồng nghĩa với việc châu Âu có thể dành nhiều ngân sách hơn cho cơ sở hạ tầng, y tế và phúc lợi xã hội. Nhưng giờ đây, mọi thứ đã thay đổi.
Vào năm 1972, Nhật Bản – “tàu sân bay không thể chìm” của Mỹ ở Đông Á – đã bàng hoàng khi Tổng thống Richard Nixon bí mật đi thăm Trung Quốc, gặp gỡ Chủ tịch Mao Trạch Đông và ký Thông cáo chung Thượng Hải.
Liên minh châu Âu (EU) và Trung Quốc là hai nhân tố quan trọng trong hệ thống quốc tế, có mối quan hệ chính trị và kinh tế lâu đời và phức tạp, dựa trên nhiều di sản lịch sử khác nhau.
Liên minh châu Âu (EU) đang trong quá trình khủng hoảng và giới lãnh đạo của khối này tìm cách vượt qua khủng hoảng bằng chiến tranh, cụ thể là cổ xúy cho xung đột Nga – Ukraina.
Với việc cuộc xung đột Nga – Ukraina diễn ra vô cùng căng thẳng, sự ủng hộ của Trung Quốc đối với Nga đang khiến Hoa Kỳ và các đồng minh NATO thêm phần lo ngại.
Cả Việt Nam và EU đều sẵn sàng chấp nhận quan điểm chiến lược của nhau và nâng cao vị thế trước một Trung Quốc đầy thách thức và những nỗ lực nhằm đảm bảo trật tự.
Mặc dù gặp phải cùng một mối lo ngại, Mỹ, Trung Quốc và EU đã bắt đầu phát triển cách kiểm soát công nghệ AI rất khác nhau, dựa trên các giá trị và hệ tư tưởng được coi là quan trọng nhất trong xã hội của họ.
“Rủi ro” có nghĩa là EU đang phải đối mặt với “mối đe dọa” từ Trung Quốc, ám thị rằng trách nhiệm về mối quan hệ bất lợi của đôi bên là đến từ Trung Quốc chứ không phải trách nhiệm của châu Âu.