Liệu thế giới có thể tin tưởng vào một quốc gia ban đầu đã tìm cách che giấu dịch COVID-19 để rồi khiến nó lan ra toàn cầu hay không?
Liệu thế giới có thể tin tưởng vào một quốc gia ban đầu đã tìm cách che giấu dịch COVID-19 để rồi khiến nó lan ra toàn cầu hay không?
Đại dịch COVID-19 đã biến sự chia tách có chủ ý giữa Mỹ và Trung Quốc thành sự tan vỡ đầy hỗn loạn. Quá trình này đã được thúc đẩy bởi tư tưởng cứng nhắc của Tập Cận Bình và chủ nghĩa dân tộc của Donald Trump.
Hành động nguy hiểm và dễ được thực hiện nhất của Trung Quốc sẽ là liên kết các tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông với viện trợ y tế và kinh tế cho các nước đang phải đối phó với dịch COVID-19.
Câu hỏi mấu chốt ở đây là, đại dịch COVID-19 có làm đảo lộn ít nhất một trong hai yếu tố cấu thành nên trật tự hiện nay hay không?
Dù đã khép lại được ba phần tư thế kỷ, song xung đột khốc liệt nhất lịch sử loài người và dư âm của nó vẫn còn đây, cùng nhiều bài học đong đầy giá trị.
Trong bối cảnh thế giới, đặc biệt nước Mỹ đang quay cuồng với đại dịch COVID-19, những hành động của Trung Quốc càng chứng minh cho giả thuyết về chiến lược khiến Mỹ phải “dàn trải quá sức”.
Dịch COVID-19 đã đẩy quan hệ Trung-Mỹ vào giai đoạn tồi tệ mới. Sự thiếu hụt lòng tin chiến lược ngày càng nghiêm trọng; bầu không khí giữa hai bên ngột ngạt chưa từng có.
Trong vai trò của một nhà chiến lược, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã tìm ra phương pháp xác định bạn – thù chính xác và sử dụng linh hoạt các phương cách đạt trình độ nghệ thuật.
Dịch bệnh COVID-19 đang gây ảnh hưởng sâu rộng và toàn diện đến thế giới, đồng thời đẩy nhanh những thay đổi lớn lao chưa từng có trong 100 năm qua của cục diện quốc tế.
Quan hệ đối tác Nga-Trung đã được củng cố đáng kể. Tuy nhiên, những thay đổi tiềm tàng trong chính sách của Mỹ và đặc biệt là những diễn biến ở Trung Á và Bắc Cực có thể thách thức mối quan hệ này.