Chiều theo ý lính Mỹ, các cô chiêu đãi viên thi nhau đi chụp hình sex 100% để tiếp thị. Phong trào chụp hình sex theo kiểu dung tục và có tính thương mại xuất hiện ở miền Nam như thế.
Nhiều quốc gia đã thiết lập hệ thống các nhà thổ trong chiến tranh nhằm duy trì nhuệ khí của binh sĩ. Những hệ thống này được tổ chức chặt chẽ, bài bản khó có thể tưởng tượng được.
Hợp pháp hóa mại dâm tưởng như là cách để bảo vệ quyền của phụ nữ, vô hình chung lại chỉ hợp pháp hóa sự mua dâm của đàn ông, hợp pháp hóa sự bất bình đẳng về cơ thể giữa người mua và bán dâm…
Trong thập niên 1960 – 1970, chính quyền Đại Hàn Dân Quốc đã thu được những khoản lợi nhuận kếch xù từ xương máu của binh lính và nhân phẩm phụ nữ Hàn.
Chế độ Sài Gòn đã lập khu nhạy cảm từ năm 1953 và đau đầu không biết cách nào giải quyết những hệ lụy từ đó. Đến thập niên 1990, khu mại dâm khổng lồ này vẫn tồn tại và phát triển hơn trước.
Từ gái mại dâm, hoạt động bán thuốc đến nơi trú ẩn của những người lao động nhập cư, Geylang như thế giới riêng, tách biệt với một Singapore quy củ, hiện đại.
Không giấy tờ tùy thân, nhóm đàn ông tị nạn đến từ Afghanistan và Iran sống chui lủi trong rừng, buộc phải bán dâm để kiếm số tiền ít ỏi. Nhiều người trầm cảm, tự hủy hoại cơ thể.
Việc những phụ nữ có học thức làm gái bán dâm để cải thiện thu nhập là một xu hướng ở Nhật Bản từ giữa thập niên 1990.
“Sin City” ở An Khê gồm 50 quán bar được quy hoạch khép kín như một khu đô thị. 600 “chiêu đãi viên” người Việt ở nơi đây sẽ phục vụ lính Mỹ từ bàn uống rượu, sàn khiêu vũ cho chiếc đến chiếc giường “phòng nghỉ”.