Tại sao sống trong một nền dân chủ, nơi mọi công dân đều có quyền bầu cử, chúng ta lại cho phép các chính sách tạo ra bất bình đẳng có tác động tiêu cực đến sức khỏe của chúng ta?
Tại sao sống trong một nền dân chủ, nơi mọi công dân đều có quyền bầu cử, chúng ta lại cho phép các chính sách tạo ra bất bình đẳng có tác động tiêu cực đến sức khỏe của chúng ta?
Những người thuộc tầng lớp trung lưu như tôi còn cầm cự, xoay sở được do có nền tảng như tấm bằng đại học hay một quỹ tiết kiệm nho nhỏ. Những lao động nghèo, không nhiều người có điều kiện này.
Nếu trước kia, các hành động khoe sự giàu có, sang chảnh của giới lắm tiền Trung Quốc có thể được công chúng thích thú dõi theo và ganh tị thì giờ thái độ đã thay đổi theo hướng ngược lại.
Từ thập kỷ 1920 đến thập kỷ 1980, Thụy Điển từ một nước lạc hậu trở thành một nước đứng thứ hai trên thế giới về GDP đầu người và thứ nhất thế giới về phúc lợi xã hội.
Tôi không khỏi xót xa khi thấy có những trạm y tế, bệnh viện gồm một vài dãy nhà cấp bốn chắp vá, bong tróc, xiêu vẹo, thiếu thốn thuốc men thiết yếu…
Nhiều chủ trương, chính sách nhằm phát huy vai trò của phụ nữ trong các lĩnh vực đời sống xã hội ở Việt Nam là biểu hiện sinh động của việc kế thừa, phát triển chủ nghĩa nữ quyền Marxist.
Khi lần đầu tiên đặt chân đến thành phố Quảng Châu nhộn nhịp, Peng Biao cảm giác như bước vào một thế giới mới, khác xa ngôi làng miền núi hẻo lánh nơi cô lớn lên.
Thế giới của chúng ta sẽ trở thành một nơi ngày càng khó chịu. Nếu chúng ta không tìm được cách để bánh xe quay trở lại, ta sẽ phải đối mặt với sự sụp đổ toàn xã hội.
Ở phần lớn các xã hội, trong một chừng mực nào đó, một số cá nhân có thể có lợi thế hơn các cá nhân khác về một số mặt như kinh tế, quyền lực, hay pháp luật… Sự “khác biệt” này được gọi là phân hóa hay bất bình đẳng xã hội.
Giữa an sinh xã hội và phúc lợi xã hội có những điểm giống, nhưng không phải là đồng nhất. An sinh xã hội là sự phân phối lại thu nhập, còn phúc lợi xã hội hướng tới sự công bằng.