Năm 2035 được là một điểm mốc mục tiêu: Việt Nam trở thành nước thu nhập trung bình cao, hướng tới xã hội thịnh vượng, sáng tạo, công bằng và dân chủ. Tuy nhiên, hành trình này không dễ dàng.
Năm 2035 được là một điểm mốc mục tiêu: Việt Nam trở thành nước thu nhập trung bình cao, hướng tới xã hội thịnh vượng, sáng tạo, công bằng và dân chủ. Tuy nhiên, hành trình này không dễ dàng.
Chỉ cách đây vài năm, Bắc Giang vẫn là một trong những tỉnh nghèo của Việt Nam. Đặc sản của tỉnh này là gạo, vải và “gà chạy bộ”. Đó là trước khi chuỗi cung ứng công nghệ toàn cầu đổi hướng.
Nếu không có kinh tế ngầm thì làm sao chúng ta có thể lý giải được sự tồn tại tưởng chừng vô lý và sức sống bền bỉ đến kinh ngạc của người dân Việt Nam. Nói cách khác, kinh tế ngầm rất gần với khái niệm chiến tranh du kích.
Sau Thế chiến II, những “phép màu châu Á” xuất hiện, đầu tiên là Nhật Bản, sau đó là Đài Loan, Hàn Quốc và gần đây nhất là Trung Quốc. Việt Nam là cái tên tiếp theo, nhưng ở điều kiện hoàn toàn mới.
Nền giáo dục nước ta đã tiến hành nhiều đợt cải cách. Song những cải cách đó thực chất chỉ là những cuộc sửa chữa hoặc thay sách giáo khoa. Không có thay đổi về nguyên lý, mà chỉ là những cải tiến vụn vặt.
Đơn vị tính điểm xét tuyển vào Đại học Y Hà Nội tối thiểu là 0,05 điểm, nghĩa là thí sinh chỉ thiếu 1 phần 20 điểm sẽ bị loại. Nói cách khác: khoảng cách về trình độ học vấn chỉ chênh nhau 0,05 điểm.
Cái tâm lý “học để làm quan” bám rễ từ thời phong kiến nay vẫn còn hằn sâu trong tâm trí nhiều người Việt, với hình dung quan đồng nghĩa với ăn trắng mặc trơn, “ăn trên ngồi chốc”!
Cờ bạc như những chiếc vòi bạch tuộc nguy hiểm, bóp nghẹt nhiều cuộc đời, mái nhà. Một chiếc vòi bạch tuộc bị chặt đi, ai dám khẳng định sẽ có những chiếc vòi mới, khỏe hơn, tinh vi hơn mọc ra?
Tại sao một kẻ trộm chó lại bị người ta ghét, thậm chí có thể bị đánh trong khi một kẻ ăn cắp tài sản trí tuệ lại ung dung?