Tứ linh có nghĩa là bốn loài linh vật đứng đầu, bao gồm: Long, Lân, Quy, Phụng. Chúng có mặt trong văn hóa của nhiều nước phương Đông, trong đó có Việt Nam.
Tứ linh có nghĩa là bốn loài linh vật đứng đầu, bao gồm: Long, Lân, Quy, Phụng. Chúng có mặt trong văn hóa của nhiều nước phương Đông, trong đó có Việt Nam.
Nhã nhạc được xem là quốc nhạc của các triểu đại phong kiến Việt Nam. Loại hình âm nhạc này đã được nâng cao, hoàn chỉnh tinh tế dưới triều Nguyễn.
Tín ngưỡng thờ Mẫu Tam phủ hình thành và phát triển trên nền tảng của tín ngưỡng thờ nữ thần, có ảnh hưởng sâu rộng đến tâm thức người Việt từ xưa đến nay.
Chừng vài chục năm trở lại đây trong giới hoạt động và nghiên cứu văn hóa nghệ thuật thường nghe nhắc đến các thuật ngữ “tâm linh”, và đôi khi, “sân khấu tâm linh”.
Đơn giản mà tràn đầy sức sống, mộc mạc mà thấm đẫm tình quê, ấy chính là tranh Đông Hồ, dòng tranh được tạo nên từ bàn tay của rất nhiều người dân lao động.
Ở nước chúng ta các cụ ngày xưa thường nói “đêm năm canh ngày sáu khắc”, coi “canh” và “khắc” là đơn vị để tính các giờ trong ngày.
Văn học dân gian là nền tảng của văn học viết, là chặng đầu của nền văn học dân tộc. Khi chưa có chữ viết, nền văn học Việt Nam chỉ có văn học dân gian…
Quan niệm cổ xưa nhất về văn học là văn chương có thể thông với thần linh. Người ta tin rằng những lời văn có thể thấu tới thần linh hoặc hồn người ở thế giới bên kia.
Những di sản kiến trúc có ý nghĩa lớn lao bởi chúng cho chúng ta biết mình từng và đang là ai, và các căn tính xã hội và quốc gia đã phát triển hay thay đổi như thế nào.
Nhờ vào những kết quả khảo cổ, kết hợp với ghi chép sử liệu, đối chiếu với các đô thành Trung Hoa đương thời, đến nay, hiểu biết về một phần Hoàng thành Thăng Long thời Lý đã khá rõ ràng.