Ở Berlin, nếu bạn dùng còi và nhấn còi xe không đúng quy định thì mọi người sẽ nhìn bạn như một tên vô lại, thậm chí có thể lôi bạn ra tòa.
Ở Berlin, nếu bạn dùng còi và nhấn còi xe không đúng quy định thì mọi người sẽ nhìn bạn như một tên vô lại, thậm chí có thể lôi bạn ra tòa.
Một xã hội ưa chuộng các cá nhân có địa vị sẽ vô thức bài xích những người có ít quyền hơn, cho dù là quyền lực kinh tế hay hành chính.
Hình ảnh đoàn người đi xe máy cứ thấy đường tắc là leo vỉa hè cho tiện từ lâu đã trở thành “bản sắc” trên các cung đường đông đúc ở Hà Nội. Tôi chưa bao giờ thấy những người leo vỉa hè này bị xử phạt.
Chỉ có những người có vị thế mới hay bị đố kỵ. Khi bị đố kỵ, họ có dịp để xem lại mình và để phấn đấu. Họ như không để ý đến những điều tiếng xung quanh mà miệt mài sáng tạo, miệt mài đi đến cái đích mà họ đã chọn.
Chuyện cấp dưới không dám có ý kiến khác với cấp trên khá phổ biến ở một quốc gia bị ảnh hưởng mạnh bởi đạo Khổng như Việt Nam. Khoảng cách quyền lực gây ra nhiều vấn đề nghiêm trọng hơn mọi người nghĩ.
Hầu như ai cũng coi mình là thông minh nhưng rất khó để nói điều đó chính xác không. Dù vậy, người thông minh chắc chắn sẽ không có những thói quen ngu ngốc sau.
Mỗi lần cười cợt sự thiệt thòi của người “điên” hay kẻ yếm thế, thần kinh, giống như chúng ta xúc một thìa nhỏ tính thiện tâm trong lòng để hất ra đường đánh đổi lấy một nụ cười.
Tôi dừng xe trước đèn đỏ ở ngã tư, hoảng loạn bởi một loạt cửa hàng điện máy mở loa thùng hết cỡ. Đêm xuống, tôi mất ngủ vì hàng xóm hát hò ầm ĩ tới khuya.
Hãy rộng lượng, sống trọn vẹn trong từng khoảnh khắc mỗi ngày, đặt tiền bạc ở vị trí thấp trong danh sách ưu tiên…
Từng làm đại sứ nhiều nơi, tôi biết, ở nước ngoài, nếu thật sự thân quen, bạn cũng được ưu tiên hơn nhưng không thể nhanh chóng và khác biệt như ở Việt Nam. Tôi suy nghĩ mãi về điều này…