Văn hóa – nghệ thuật với các thành tố khác nhau của nó như kiến trúc, điêu khắc, ca múa nhạc, văn chương… ở Ấn Độ đều đượm màu sắc tôn giáo huyền bí.
Văn hóa – nghệ thuật với các thành tố khác nhau của nó như kiến trúc, điêu khắc, ca múa nhạc, văn chương… ở Ấn Độ đều đượm màu sắc tôn giáo huyền bí.
Chúng ta có xu hướng nghĩ rằng niềm tin tôn giáo là kết quả suy ngẫm của từng cá nhân đơn lẻ, nhưng chúng thực sự mang tính xã hội.
Tại Giáo hội Ngũ Tuần (Pentecostal Church) của tôi, ma túy lại được đề cập tới theo cách khác. Chúng tôi luôn được dạy rằng không cần đến ma túy, bởi vì Chúa đem đến cho chúng ta niềm hưng phấn.
Không có lịch sử tôn giáo của một sinh vật đơn lẻ. Để hiểu về tôn giáo, trước hết ta cần nhìn lại lịch sử sâu xa để hiểu được tổ tiên con người đã tiến hoá ra sao để sống thành từng nhóm.
Sự tiến hóa của tôn giáo ở loài người không thể tách rời khỏi tính xã hội ngày càng tăng của nhân loại. Mọi xã hội xét cho cùng dường như đều có tôn giáo dưới hình thức này hay hình thức khác.
Do tiến trình lựa chọn tự nhiên diễn ra với việc có những thay đổi trong cấu trúc não bộ và việc phát triển khả năng xúc cảm, giao tiếp, một số thiên hướng ứng xử ở linh trưởng bắt đầu tiến hoá.
Nhận biết sự giống nhau và khác nhau giữa tôn giáo với tín ngưỡng, giữa tín ngưỡng với mê tín dị đoan và mối quan hệ giữa các khái niệm này.
Hiện nay, nước ta có khoảng mười ba vạn đồng bào Chăm, tiếng nói của dân tộc này rất gần tiếng nói của một số dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Người Chăm ở nước ta hình thành ba nhóm tín ngưỡng chính…
Từ khi hình thành nhà nước, mối quan hệ của nhà nước với tôn giáo không phải lúc nào, ở đâu cũng xuôi chiều mà có khi diễn ra xung đột., đối kháng một mất một còn.
Chính phủ của Hồ Chí Minh buổi đầu lập nước có nhiều đại biểu của các tôn giáo nhất. Riêng Công giáo có các ông Nguyễn Mạnh Hà (Bộ Kinh tế), Vũ Đình Tụng (Bộ Y tế), các cố vấn gồm Giám mục Lê Hữu Từ, Hồ Ngọc Cẩn và Ngô Tử Hạ…