Việc sử dụng ngôn ngữ đúng nơi, đúng chỗ là biểu hiện một hành vi văn hóa, chứ không đơn thuần chỉ là một công cụ giao tiếp. Dùng ngoại ngữ sai chỗ trước hết là không tôn trọng chính tiếng nói của bản thân mình.
Việc sử dụng ngôn ngữ đúng nơi, đúng chỗ là biểu hiện một hành vi văn hóa, chứ không đơn thuần chỉ là một công cụ giao tiếp. Dùng ngoại ngữ sai chỗ trước hết là không tôn trọng chính tiếng nói của bản thân mình.
Hành động phản đối đeo khẩu trang vô cùng phi lý cho thấy chủ nghĩa cá nhân siêu đẳng đang ngự trị ở Mỹ, nơi các quyền cá nhân thường được đề cao hơn quyền lợi của cộng đồng.
Chàng trai trẻ nói với tôi rằng anh phải mua cao hổ cốt cho cha mình. Tôi hỏi, bạn có hiểu hành động này rất nguy hại không.
Bạn muốn con bạn thành nhân tài xuất chúng cũng được, muốn chúng làm một người bình thường cũng được. Nhưng tuyệt đối đừng bắt chúng phải sống mòn.
Khi của cải đầy đủ hơn, lớp người thời chiến đã gần như mất hết, đó chính là lúc xã hội bắt đầu phân cấp mạnh mẽ. Lúc này mọi người không còn chia sẻ các giá trị và lý tưởng chung với nhau…
Những người có “quan hệ rộng” có thể phát triển hội chứng “Mày biết tao là ai không?”. Những người này tự tin và cao ngạo đến nỗi họ bắt đầu tin mình được miễn trừ với pháp luật.
Có một khoảng cách lớn giữa mong muốn được làm việc thật sự, cống hiến hết mình cho công việc, với mong muốn giàu có thật nhanh chóng.
Tôi bàng hoàng khi thấy một học sinh làm theo bản năng một điều ngược đời: em ấy tháo khẩu trang để hắt hơi ra khắp phòng học, rồi đeo khẩu trang lại.
Nhìn một cách khái quát có thể thấy trong lịch sử cận – hiện đại thế giới đã xuất hiện ít nhất ba làn sóng thức tỉnh của chủ nghĩa dân tộc với bản chất và đặc điểm khác nhau.
Trong giao thông cần phải từ tốn thì chúng ta lại vội vã, trong khi đó nơi công sở cần phải làm việc hăng say thì chúng ta lại cứ đủng đỉnh. Nhiều thứ ở xứ ta luôn khác hoặc ngược với thế giới.