Một đất nước mà giới trẻ chạy theo những giấc mơ phù phiếm, lấy áo quần trang sức làm giá trị thì sẽ không có nội lực văn hoá và sức mạnh trí tuệ. Điều này biểu hiện khá rõ nét trong xã hội Việt Nam hiện nay.
Một đất nước mà giới trẻ chạy theo những giấc mơ phù phiếm, lấy áo quần trang sức làm giá trị thì sẽ không có nội lực văn hoá và sức mạnh trí tuệ. Điều này biểu hiện khá rõ nét trong xã hội Việt Nam hiện nay.
Xin đừng đổ lỗi cho cháu con bởi làm sao chúng có thể thành thật được trong một xã hội mà sự dối trá tràn lan, nói một đằng, làm một nẻo? Làm sao chúng không hung đồ khi người lớn, thậm chí là quan chức còn hành xử như lũ côn đồ?
Bên các ý nghĩa tích cực, sự ứng dụng công nghệ “số hóa” tràn lan không kiểm soát được cũng đem tới không ít nguy cơ có thể làm biến chất, làm biến dạng nhiều giá trị văn hóa vốn vẫn tồn tại trong cuộc sống như là các chuẩn mực…
Người trẻ muốn giàu nhanh, sống vội, thành công sớm… Họ cho mình ít thời gian và cũng cho người khác ít thời gian. Chỉ đến khi nếm trái đắng, người trẻ mới bớt tự tin và đồng ý rằng mọi thay đổi đều cần có thời gian.
Tuổi trẻ sẽ qua nhanh trước khi bạn kịp nhận ra điều đó, hãy tận dụng thời gian để không phải nuối tiếc tuổi thanh xuân.
Tại sao lớp trẻ tự nhiên lại ì ra như vậy? Có lẽ các bạn ấy không biết rằng, hỏi ngu cũng là cách để trưởng thành.
Có những người dù đã 20, 30 tuổi nhưng lại hành xử chẳng khác nào những đứa trẻ. Họ khăng khăng mình đã lớn nhưng liệu có phải vậy?
Nếu không phải chính bạn, thì chắc chắn trong đám bạn của bạn sẽ có ít nhất 1, 2 đứa không đi làm ở công ty, tổ chức nào cả. Mấy người đó ở nhà làm việc, gọi mình là “freelancer”…
Tôi theo dõi nhiều diễn đàn của các bạn du học sinh, tôi gặp gỡ người này người khác, tôi thấy có một lỗ hổng lớn trong những lời cha mẹ gói ghém gửi theo con.
Không chỉ nói, kể cả viết, nhiều người rất thích chêm tiếng Anh vào cho oách. Mặc dù chỉ biết có bấy nhiêu chữ thôi, nhưng cũng khoe khoang với thiên hạ mình cũng là dân sành điệu.