Ai cũng phải chết, biết vậy để sống cho tốt. Và, đừng có cố kêu gào người ta sống tốt lên, hãy về nhắc nhở mình thường xuyên điều đó, thực làm được điều đó thì người khác sẽ tốt lên…
Ai cũng phải chết, biết vậy để sống cho tốt. Và, đừng có cố kêu gào người ta sống tốt lên, hãy về nhắc nhở mình thường xuyên điều đó, thực làm được điều đó thì người khác sẽ tốt lên…
Do sự tăng trưởng đột ngột về mặt dân số cũng như sự phát triển của nhận thức và công nghệ, việc hỏa táng đã dần được chấp nhận rộng rãi.
Phim truyền hình thường có tình tiết người sắp chết nhìn thấy thân nhân đã khuất đến đón mình trên đường. Những hình ảnh này là thật hay chỉ là tưởng tượng?
Kỳ diệu hóa trong miêu tả cái chết cho thấy nhân vật anh hùng của sử thi Mahabharata một mặt chịu sự ràng buộc chặt chẽ với những đam mê trần thế mãnh liệt, một mặt không nguôi vươn tới những khát vọng tâm linh huyền bí cao đẹp.
Trong một đời ngắn ngủi này, con người nên cố gắng sống cẩn thận để không gây ra khổ đau cho mình và người khác.
Có những cái chết “chẳng giống ai” được ghi nhận trong các triều đại Việt Nam, ví như Đoàn Thượng thời Trần đầu gần lìa cổ vẫn tế ngựa phi ầm ầm…
Ngay từ đầu, bản giao hưởng đã là trải nghiệm đau thương: thảm sát, tự sát, đụng độ nơi chiến hào, cõi lòng tan nát, biệt giam, sự điên loạn và sự áp bức của độc tài…
Ngày Tận Thế, nó đang diễn ra từng giờ từng phút. Hãy thử một lần cảm nhận nó, đến cảm giác một buổi sáng bạn bước ra đường, nhìn cuộc sống xung quanh, nhìn những gì chúng ta đang làm…
Phong tục bốc mộ hay còn gọi cải táng là một thói quen lâu đời của người Việt, nhưng gần đây đã ít nhiều gây ra tranh luận trong xã hội.
Thuyết luân hồi H’mông – một di sản vững chắc, biểu hiện ở nhiều chiều, đậm đặc nhất trong các bài ca tang lễ, dù số phận lịch sử có xô đẩy tộc người này đến cùng trời cuối đất.