Một biểu hiện có thể coi là điển hình cho xu hướng tâm lý thoát ly này là văn hóa phẩm thuộc thể loại Isekai (dị thế giới) của đất nước mặt trời mọc.
Một biểu hiện có thể coi là điển hình cho xu hướng tâm lý thoát ly này là văn hóa phẩm thuộc thể loại Isekai (dị thế giới) của đất nước mặt trời mọc.
Khác với Việt Nam, văn hoá Trung Hoa được truyền sang Nhật Bản trong khoảng thế kỷ 6-7 chủ yếu theo ý nguyện của người Nhật.
Hoa văn trong văn hoá truyền thống Nhật Bản thường bắt nguồn từ hình ảnh động thực vật, không chỉ ứng dụng trong vật dụng hằng ngày mà còn được dùng trang trí cho những nơi trang nghiêm như đền thờ.
Bonsai có thể định nghĩa như là một sự hòa hợp giữa thiên nhiên và nghệ thuật. Cái đẹp ở Bonsai là đơn giản, vùa đủ, hóa cách, mà quan trọng nhất là gợi ý, gợi ý về một điều gì đó hơn là khẳng định.
Mặc dù nhiều lâu đài đã bị san bằng theo lệnh của Mạc phủ Tokugawa trong thời kỳ Edo (1603-1868) và sau đó là cuộc Duy tân Minh Trị, hơn 100 lâu đài vẫn còn tồn tại trên khắp Nhật Bản đến ngày nay.
Nếu trong lúc chờ đèn đỏ, bạn bóc kẹo ăn và ném cái vỏ xuống đường. Cả chục, trăm người xung quanh sẽ nhìn chằm chằm vào bạn, cho đến khi bạn thấy nổi da gà và buộc phải nhặt rác lên, cất lời xin lỗi.
Mặc dù hình thức khá giống truyện tranh ở Mỹ, nhưng manga nắm một vị trí quan trọng trong văn hoá Nhật hơn là vai trò của truyện tranh trong văn hoá Mỹ.
Khác với người Nhật Bản, cách “khoe khoang” của người Trung Quốc hiện nay có thể gọi là “trơ trẽn”. Mặc dù nói về người Trung Quốc, nhưng rất nhiều người Việt cũng “có phần” trong đó.
Anime và manga, điện ảnh và truyền hình đã mang đến cho chúng ta cảm nhận về một xứ sở hoa anh đào đẹp đẽ, kỳ lạ với những bản sắc văn hóa độc đáo. Điều này không sai. Tuy nhiên, mọi thứ không phải chỉ toàn màu hồng…
Cũng như tất cả các xã hội khác, ở Nhật Bản xuất hiện những “biến thái” (hentai) – hành vi không tuân theo quy tắc thông thường của xã hội.