Người Việt ngày càng nghiện smartphone. Từ khi smartphone ra đời, cũng đã xuất hiện một lớp người được gọi là “thế hệ cúi đầu”.
Người Việt ngày càng nghiện smartphone. Từ khi smartphone ra đời, cũng đã xuất hiện một lớp người được gọi là “thế hệ cúi đầu”.
Có một dạng nghiện đang lớn dần trong im lặng – nghiện drama. Cảm giác “biết chuyện sớm nhất”, được “hóng hớt tận gốc”, được “cười vào mặt người khác” là những liều dopamine dễ gây nghiện không kém gì thuốc lá.
Trong giới truyền giáo, từ lâu người ta biết rằng trẻ em lớn lên trong gia đình Ki-tô giáo, khoảng chừng ba phần tư sẽ từ bỏ niềm tin sau khi tốt nghiệp trung học.
Trên các trang mạng xã hội như TikTok, Facebook ngày càng xuất hiện nhiều bản nhạc “rác”, tiêm nhiễm vào người trẻ những nhận thức lệch lạc, lối sống phóng túng thiếu chuẩn mực.
Việc phân đoạn quá trình phát triển tâm lý người phác họa cho chúng ta thấy rõ những nét tâm lý đặc trưng cho từng lứa tuổi.
“Điều đáng lo ngại là con người sẽ mau chóng quen dần với kích thích cũ và tìm kiếm thêm những cảm giác bất ngờ, thú vị mới từ đó tiếp tục một vòng lặp có tiêu điểm cao hơn và đặc biệt hơn”.
Hầu như ai cũng từng trải qua một thời trẻ đầy nông nổi. Những việc làm thiếu suy nghĩ trong giai đoạn này thường khiến chúng ta phải hối tiếc khi đã trưởng thành hơn.
Đêm giao thừa các bạn vẫn lượn phố, cày games, tụ tập bạn bè… như ngày thường. Bạn ngại theo bố mẹ về quê . Về quê không có bar, không cafe, mạng thì yếu, chả lướt “phây-búc” tám chuyện được.
Lầm lỗi tất nhiên không phụ thuộc vào tuổi tác. Nhưng người trẻ thường mắc sai lầm nhiều hơn, và có quyền về điều đó. Nói như M. Gandhi, trong các thứ tự do đúng nghĩa, không thể thiếu “tự do được sai lầm”.