Ngày nay, không khó để thấy trên Facebook hay Instagram một bài đại loại “tôi đã bỏ việc để đi chu du thế giới”, với những bức ảnh đầy màu sắc, các cốc kem Italy, các cô gái danh rộng tay trước cảnh đẹp hùng vĩ.
Ngày nay, không khó để thấy trên Facebook hay Instagram một bài đại loại “tôi đã bỏ việc để đi chu du thế giới”, với những bức ảnh đầy màu sắc, các cốc kem Italy, các cô gái danh rộng tay trước cảnh đẹp hùng vĩ.
“Cuộc sống bây giờ mỗi ngày trôi qua với cảm giác chán ngán. Chán không phải vì cái gì cụ thể mà vì nó vô vị, vô nghĩa rất nhiều. Chúng em sống no đủ về kinh tế thật nhưng tinh thần lại vô cùng trống trải”.
Tuổi teen luôn phải hứng thú với thứ gì đó mạnh mẽ khi không tìm được những điều trong cuộc sống của mình như gia đình, trường học, bạn bè, các em có thể phải bám vào cái gì đó khác, như một thần tượng hào nhoáng, game…
Khi đọc về một vụ án tàn ác mà thủ phạm là vị thành niên, người ta thường than thở về sự tha hoá của xã hội, nhưng có ai nghĩ rằng mình cũng là một nguyên nhân gây ra sự việc đau lòng đó.
Một đất nước mà giới trẻ chạy theo những giấc mơ phù phiếm, lấy áo quần trang sức làm giá trị thì sẽ không có nội lực văn hoá và sức mạnh trí tuệ. Điều này biểu hiện khá rõ nét trong xã hội Việt Nam hiện nay.
Xin đừng đổ lỗi cho cháu con bởi làm sao chúng có thể thành thật được trong một xã hội mà sự dối trá tràn lan, nói một đằng, làm một nẻo? Làm sao chúng không hung đồ khi người lớn, thậm chí là quan chức còn hành xử như lũ côn đồ?
Bên các ý nghĩa tích cực, sự ứng dụng công nghệ “số hóa” tràn lan không kiểm soát được cũng đem tới không ít nguy cơ có thể làm biến chất, làm biến dạng nhiều giá trị văn hóa vốn vẫn tồn tại trong cuộc sống như là các chuẩn mực…
Người trẻ muốn giàu nhanh, sống vội, thành công sớm… Họ cho mình ít thời gian và cũng cho người khác ít thời gian. Chỉ đến khi nếm trái đắng, người trẻ mới bớt tự tin và đồng ý rằng mọi thay đổi đều cần có thời gian.
Tuổi trẻ sẽ qua nhanh trước khi bạn kịp nhận ra điều đó, hãy tận dụng thời gian để không phải nuối tiếc tuổi thanh xuân.