Chuyện nhiều ông tướng này, ông tướng kia, cựu lãnh đạo địa phương này, bộ kia, toàn là những bậc “phụ mẫu chi dân”, bị xộ khám vì tay đã nhúng chàm…. liên quan gì đến “chủ nghĩa tư bản hoang dã”?
Chuyện nhiều ông tướng này, ông tướng kia, cựu lãnh đạo địa phương này, bộ kia, toàn là những bậc “phụ mẫu chi dân”, bị xộ khám vì tay đã nhúng chàm…. liên quan gì đến “chủ nghĩa tư bản hoang dã”?
Đầu thập niên 1990, cảnh hoạnh họe để vòi tiền tràn lan ở các cơ quan quản lý hành chính nhà nước Ba Lan. Tệ nạn tham nhũng tại Ba Lan khi đó có gì đó giống với tình hình Việt Nam bây giờ.
Thấm thoắt đã 41 năm từ ngày đầu tôi đặt chân tới đất nước này. Giờ đây, tôi không coi mình là người nước ngoài nữa, tôi luôn thấy mình là người Việt.
Cơ chế vận hành phi quy luật kết hợp với quyền lực khiến những người trong bộ máy, ở bất cứ vị trí nào cũng có cơ hội để giành giật, đánh quả. Cả một xã hội đứt gãy về đạo đức công vụ.
Bí quyết kinh doanh, sự đam mê cống hiến chẳng còn ý nghĩa gì nếu trong môi trường kinh doanh và cạnh tranh, người tử tế phải đối mặt với những doanh nghiệp chỉ sống bằng “bí quyết đi đêm”.
Làm thế nào để có được những nhà lãnh đạo và quản lý liêm chính? Làm sao có thể kiểm soát được cái tôi vị kỷ để họ không dám tiêu cực hay tham nhũng?
Dám nghĩ, dám làm, dám chịu trách nhiệm là hướng đi đúng đắn để vượt qua giáo điều, công thức của những người không muốn thấy và không chấp nhận những nhân tố mới.
Khoảng vài chục năm nay, động từ “chạy” ở nước ta có thêm một nghĩa mới. Khái niệm ấy ra đời rất tự nhiên từ thực tiễn cuộc sống và nghiễm nhiên tồn tại.
“Tôi đố anh nói lại lần nữa”, ông chỉ tay vào mặt cán bộ khi bàn về số liệu cuối năm. Ông hất hàm “Sao mày ngu thế?” với một nữ trưởng ban trong một sự kiện của ngành.