Mỗi dịp Tết đến Xuân về, mọi người ước nguyện cho nhau luôn được “Phúc, Lộc, Thọ”. Người nào được toại nguyện cả ba điều ước và mong muốn ấy thì cuộc đời thật mỹ mãn.
Mỗi dịp Tết đến Xuân về, mọi người ước nguyện cho nhau luôn được “Phúc, Lộc, Thọ”. Người nào được toại nguyện cả ba điều ước và mong muốn ấy thì cuộc đời thật mỹ mãn.
Tết vẫn thế nhưng chúng ta không còn dắt tay nhau đi chợ quê mỗi sáng 30, không còn nỗi háo hức với phong bao lì xì, cũng chẳng còn ríu rít ngồi nghe nội kể chuyện xưa bên nồi bánh chưng sôi sùng sục.
Trong giao thông cần phải từ tốn thì chúng ta lại vội vã, trong khi đó nơi công sở cần phải làm việc hăng say thì chúng ta lại cứ đủng đỉnh. Nhiều thứ ở xứ ta luôn khác hoặc ngược với thế giới.
Thoát Á luận đã khơi nguồn cho dòng triết học Khai sáng của Nhật Bản, nền tảng tư tưởng và tinh thần của cuộc Canh tân Minh Trị đưa nước Nhật thoát khỏi nguy cơ lệ thuộc phương Tây.
Một trạng thái tinh thần bất ổn đang trùm lên đất nước này, nó có thực và khó sờ thấy được như khí quyển, một khí quyển tích đầy điện dông bão.
Thật đáng mừng là ở Việt Nam đã xuất hiện một tầng lớp trung lưu (về kinh tế) nhưng cũng thật đáng buồn là chưa có một tầng lớp trung lưu về văn hoá.
Tính hy sinh vì đại nghĩa dân tộc, coi mình như không có, đã được phát huy mạnh mẽ, không nghi ngờ gì hết. Nhưng lúc yên hàn, hãy nghĩ xem, người Việt mình sống cho ai, vì ai?
Khi chúng ta đã ăn no rồi, thì những món ăn sau đó được mang ra, dù ngon hơn, trình bày đẹp mắt hơn, cũng không còn mang lại cho chúng ta nhiều cảm giác hứng thú nữa.
Có quá nhiều người dùng việc uống rượu để đo hiệu suất công việc, duy trì quan hệ. Thậm chí, bàn nhậu là nơi “anh em vui vẻ là chính, công việc xong ngay thôi mà”.
Hãy để smartphone phục vụ bạn cũng như làm những việc xứng đáng với giá trị của nó, đừng biến bản thân thành một tên nô lệ hay một kẻ luôn phải gồng mình chạy đua với thời cuộc.