Việc trừng trị thích đáng những kẻ lợi dung tâm linh để lừa đảo, trục lợi người dân là nỗ lực cần thiết để giảm thiểu một bộ phận mê tín dị đoan, mụ mị dẫn đến tiền mất tật mang, khuynh gia bại sản.
Việc trừng trị thích đáng những kẻ lợi dung tâm linh để lừa đảo, trục lợi người dân là nỗ lực cần thiết để giảm thiểu một bộ phận mê tín dị đoan, mụ mị dẫn đến tiền mất tật mang, khuynh gia bại sản.
Tư tưởng bảo vệ môi trường của Phật giáo bắt nguồn từ sự giác ngộ về “duyên khởi”, rằng vạn vật trên thế gian này đều được xây dựng trong mối quan hệ tồn tại phụ thuộc lẫn nhau.
Khi chúng ta nói môi trường, hay bảo tồn môi trường, nó liên hệ với nhiều thứ. Căn bản sự quyết định phải đến từ trái tim loài người, tấm lòng nhân loại, có đúng thế không?
Dù là Phật tử hay không Phật tử, nếu con người có lòng yêu thương và trắc ẩn với người khác, thế giới chúng ta sẽ được tô màu xanh.
Khoảng năm 500 TCN, Đức Phật – khi đó là một nhà tu hành đi khất thực, đến bờ sông Falgu ở gần thành phố Gaya. Ở đây, Ngài đã ngồi thiền dưới bóng cây bồ đề…
Bạo lực luôn luôn phát sinh từ u mê. Nhất là nó bùng lên khi con người không nghĩ đến những hậu quả đưa đến từ hành vi của họ. Bạo động đưa đến đau khổ cho kẻ khác, và hậu quả của bạo động lại là đớn đau cho chính ta.
Chủ nghĩa cá nhân được đưa lên vị trí hàng đầu đã tạo ra rất nhiều khổ đau. Chúng ta tạo ra sự phân biệt, chia cách giữa ta và người, giữa con người và thiên nhiên, giữa quốc gia này và quốc gia khác…
Phật giáo chỉ nở rộ và đi vào xã hội phương Tây vào nửa sau của thế kỷ 20 khi nền văn minh vật chất của phương Tây rơi vào bế tắc. Người ta hướng về các truyền thống tâm linh phương Đông mong tìm lời giải đáp.
Tôi viết bài này khi chứng kiến các hoạt động đậm màu sắc báng bổ giáo lý nhà Phật của sư Thích Trúc Thái Minh chùa Ba Vàng. Từ vụ “nữ sinh giao gà”, “oan gia trái chủ”, “khất tiền mặt” đến vụ “xá lợi tóc Phật”…