Thế hệ Millennials (những người sinh năm 1981 đến 1996) nợ nần và nghèo khó hơn cha mẹ, ông bà họ. Đây không chỉ là xu hướng ở Mỹ mà còn diễn ra ở Việt Nam và COVID-19 càng khoét sâu thêm tình trạng này.
Thế hệ Millennials (những người sinh năm 1981 đến 1996) nợ nần và nghèo khó hơn cha mẹ, ông bà họ. Đây không chỉ là xu hướng ở Mỹ mà còn diễn ra ở Việt Nam và COVID-19 càng khoét sâu thêm tình trạng này.
Hàng triệu thanh niên Trung Quốc đang chối bỏ những định nghĩa truyền thống về sự thành công. Tâm lý phản kháng ấy được phản ánh qua các từ lạ tai như “neijuan” hoặc “tangping”.
Những kẻ đã chết một phần tâm hồn thường dành cho mình quyền làm bất cứ việc gì chúng thích, không biết đến lương tâm, càng không biết đến pháp luật.
Không người thân, không kết hôn, một mình sinh sống ở các thành phố lớn, hàng triệu người trẻ Trung Quốc cảm thấy cô độc, không biết bấu víu vào ai khi gặp cảnh ốm đau, hoạn nạn.
Vào tối hôm ấy, COVID-19 là thứ gì đó mà chúng tôi chẳng mấy để tâm. Nó chỉ lướt qua trong suy nghĩ, là một trò đùa. Thế nhưng, 11 tháng sau, tôi vẫn quanh quẩn trong 4 bức tường…
Với làn sóng di cư đến thành phố lớn ồ ạt, giới trẻ Trung Quốc ngày càng mất kết nối và không cảm thấy thân thuộc với quê hương, gốc gác thật sự của họ.
Mạng xã hội có thể làm lệch lạc suy nghĩ của giới trẻ, hướng giới trẻ đến những giá trị ảo, xa rời thực tế… Đó chính là những hậu quả thật, vô cùng tai hại.
Giới trẻ Việt Nam có hai khuynh hướng tâm lý khá rõ ràng đối với Trung Quốc: Một là miệt thị, coi thường, bài bác, ghét bỏ Trung Quốc; hai là sợ Trung Quốc, vì thấy họ đông, mạnh…
Văn hóa lao động cần cù giúp nền kinh tế Hàn Quốc bùng nổ trong quá khứ đang phai nhạt dần. Giới trẻ Hàn ngày nay có xu hướng tìm kiếm những kênh đầu tư làm giàu nhanh.
Dù dịch bệnh đang hoành hành, hàng nghìn người dân châu Âu vẫn đang bất chấp vô vàn nguy hiểm, lén lút tham gia những buổi tiệc tùng sa đọa.