Nếu xu thế hiện nay tiếp tục diễn ra, thời điểm Trung Quốc thế chân Mỹ trở thành nước thống trị về kinh tế, quân sự và chính trị tại khu vực sẽ đến.
Nếu xu thế hiện nay tiếp tục diễn ra, thời điểm Trung Quốc thế chân Mỹ trở thành nước thống trị về kinh tế, quân sự và chính trị tại khu vực sẽ đến.
Không chỉ sao chép loạt công trình kiến trúc thế giới, Trung Quốc còn sở hữu nhiều thành phố châu Âu thu nhỏ hệt bản gốc.
Dù đạt được mức tăng trưởng thần kỳ trong quá khứ nhưng những bước đi sai lầm cùng với điều kiện kinh tế, chính trị thay đổi sẽ dập tắt tham vọng trở thành cường quốc hàng đầu thế giới của Bắc Kinh.
Trong nỗ lực cô lập khu vực, Trung Quốc sử dụng chiến lược hai hướng “cây gậy và củ cà rốt”, vừa lôi kéo các nước láng giềng khi thuận tiện trong khi đe dọa các nước chống đối mình.
Tháng 3/2019, EU cuối cùng đã gọi Trung Quốc là đối thủ hệ thống, điều lẽ ra họ phải làm từ lâu. Trong nhiều năm, Bắc Kinh có cơ sở để tin rằng Brussels không có can đảm để đối đầu với họ.
Bắc Kinh tuyên bố không bao giờ tìm cách thiết lập một “đế chế hàng hải” trên biển Đông và “luôn đối xử với các nước trong khu vực một cách ngang bằng cũng như kiềm chế tối đa”. Có tin nổi không?
Loại Trung Quốc ra khỏi cuộc chơi không phải lựa chọn thực tế nhưng rõ ràng, nhiều quốc gia trên thế giới đang thể hiện quyết tâm định hình lại quan hệ với Bắc Kinh bằng cách bắt tay hợp tác với nhau.
Với sự phát triển nhanh chóng của các ngành dịch vụ và tốc độ đô thị hóa mạnh mẽ, Trung Quốc đã từ một “trạm trung chuyển” trở thành động lực cho quá trình toàn cầu hóa.
Trung Quốc cần thận trọng. Khi trở nên hung hăng hơn, Bắc Kinh đang khiến các quốc gia châu Á gia tăng ác cảm với mình và điều đó sẽ chỉ mang lại tác động xấu.
Ngày 15/4/1979, Lý Trường Diêm – một phi công có thành tích suất sắc của Trung Quốc đã đánh cắp máy bay chiến đấu J-6 để bay sang Việt Nam.