Một nhóm người thích thú với ý nghĩ mình đang làm một việc “cool ngầu”, đóng góp cho văn hóa đô thị. Thực tế, họ chỉ tạo ra những thứ vô giá trị, gây ô nhiễm thị giác và phá hỏng cảnh quan.
Một nhóm người thích thú với ý nghĩ mình đang làm một việc “cool ngầu”, đóng góp cho văn hóa đô thị. Thực tế, họ chỉ tạo ra những thứ vô giá trị, gây ô nhiễm thị giác và phá hỏng cảnh quan.
Trong quy hoạch một đô thị văn minh, vỉa hè là khoảng công cộng dành cho người đi bộ. Còn theo kiến trúc, vỉa hè là đường diềm, trang trí cho phố phường tạo ra sự hài hòa giữa đường và nhà mặt phố.
Đô thị văn minh phải được hình thành từ những con người văn minh. Trong đó, cụ thể nhất là những con người đang sống trong nó và những con người đang nắm các trách nhiệm từ nhỏ đến lớn trong chính đô thị ấy.
Bạn có thể sẽ phải chửi thề khi đi qua những con phố ngập rác, nơi người đi bộ thường xuyên phải nhảy chân sáo xuống lòng đường để tránh hàng xe dựng ngay trước một quán ăn đang đông khách.
Đó là một hiện trạng cũ. Nhưng chính vì nó cũ, nên chúng ta cần đặt câu hỏi rằng tại sao ngành quản lý đô thị Việt Nam vẫn được tiếp tục sống như cách nó đã sống suốt nửa thế kỷ qua.
Chúng ta ưa tính tiện lợi, tiện lợi một cách tuỳ tiện. Và như một cuộc sắp đặt, chiếc xe máy dường như được chế tạo ra để dành cho người Việt. Một phương tiện nhỏ gọn, dễ luồn lách, giá tiền đủ mọi phân khúc từ bình dân đến cao cấp.
Ta có thể gặp chó thả rông khắp nơi. Ngay giữa quận 1, mấy phen tôi kinh hoàng khi bị chó dữ chồm lên người, mỗi lần chạy bộ phải tránh xa chúng.
Khi tôi đang đi bộ trên vỉa hè quận 5, vài người lái xe máy đã nổi khùng với tôi. Họ bấm còi inh ỏi yêu cầu tôi phải tránh đường để họ phi lên vỉa hè. Nhanh hơn được 3 đến 5 giây, nhưng họ đã hủy hoại xã hội.
Văn hóa nhà ống, sự bùng nổ xây dựng các hộp diêm trong đô thị và năng lực quản trị của lãnh đạo các địa phương đang khiến Việt nam phải trả giá khôn lường.
Vì sao trong thế kỷ 21 này, vẫn có những hành vi mông muội, có thể nói là độc ác như vậy? Câu trả lời không đơn giản theo cách thông thường: bần cùng sinh đạo tặc. Kể cả đạo tặc cũng ít khi vì mấy cân sắt vụn mà đặt đồng loại mình vào chỗ chết.