Chúng ta đã ngập trong những hình ảnh mà các nhà hoạt động xã hội gọi là “poverty porn” (tạm dịch: “khoái lạc đói nghèo”) – một dạng kích thích lòng thương hại…
Chúng ta đã ngập trong những hình ảnh mà các nhà hoạt động xã hội gọi là “poverty porn” (tạm dịch: “khoái lạc đói nghèo”) – một dạng kích thích lòng thương hại…
Những kẻ phá rừng và những người thụ hưởng những biệt thự từ gỗ quý trong những cánh rừng bị tàn phá đó hãy xem cảnh người dân sống tang thương trong lũ quét. Xin hỏi lương tri các vị để đâu?
Chúng ta vẫn thường chỉ nhìn các thảm họa như những sự kiện cần phải đối phó mà không còn thấy một trong những nguyên nhân sâu xa, đó là sự bất bình đẳng xã hội và kinh tế.
Chúng ta chỉ có thể chống lũ trong tương lai bằng cách cung cấp đủ không gian cho các con sông thực hiện quá trình sinh thái của chúng.
Cấp độ rủi ro thiên tai là sự phân định mức độ thiệt hại do thiên tai có thể gây ra về người, tài sản, môi trường, điều kiện sống và hoạt động kinh tế – xã hội.
Hàng năm, nước ta phải hứng chịu mùa mưa bão kéo dài từ tháng 5 đến tháng 12, với những cơn bão hình thành từ Biển Đông di chuyển và gây ảnh hưởng trực tiếp đến đất liền, nhất là các tỉnh ven biển.
“Chúng ta quá chủ quan. Chỉ lúc lũ lụt người ta mới thấy nhớ rừng. Đây là bài học cần phải thấy từ sớm chứ không phải để khi xảy ra những cảnh thương tâm như ở miền Trung vừa qua”.
Ở Việt Nam, lũ là một hiện thượng tự nhiên, gần như xảy ra hằng năm. Lũ lụt ở Việt Nam được gọi là lớn và đặc biệt lớn khi nó gây ra nhiều thiệt hại lớn và kéo dài về người và của cải.
Hàng triệu người châu Á sẽ đối mặt với các trận lũ lớn trong những năm tới do biến đổi khí hậu, kéo theo thiệt hại kinh tế đáng kể.