Cuộc sống vốn chẳng bình lặng, và trong cuộc mưu sinh tránh sao khỏi những va vấp, xung đột. Nhưng bước sang năm mới, con người như muốn quên đi, để đón chào những điều tốt đẹp hơn…
Cuộc sống vốn chẳng bình lặng, và trong cuộc mưu sinh tránh sao khỏi những va vấp, xung đột. Nhưng bước sang năm mới, con người như muốn quên đi, để đón chào những điều tốt đẹp hơn…
Những ngày giáp Tết luôn làm cho tất cả chúng ta lặng lòng, tìm về một hoài niệm xa xưa, thời mà tất bật chuẩn bị Tết trong nôn nao, bận rộn, lo lắng và háo hức. Bây giờ không sao tìm lại được cái không khí ấy…
Tết của người Việt hiện đại đã có nhiều thay đổi so với cổ truyền. Về cơ bản, những nét cổ truyền vẫn được lưu giữ song đã có nhiều giá trị bị biến thái hoặc mai một.
Kẹo trứng chim, kẹo lạc, mứt hoa quả, ô mai… là những món không thể thiếu trong khay bánh kẹo những ngày Tết xưa, gắn liền với tuổi thơ của biết bao thế hệ người Việt.
Tôi tin, nhiều người cũng như tôi, mong Tết đến để ăn Tết, chơi Tết chứ không mong phải tham gia vào phiên chợ nhộn nhạo và lạnh lùng đó.
Có người bảo, thời bao cấp, quanh năm là lo toan, vất vả, chỉ 3 ngày Tết là sung túc, nhàn nhã…
Mỗi dịp Tết đến Xuân về, mọi người ước nguyện cho nhau luôn được “Phúc, Lộc, Thọ”. Người nào được toại nguyện cả ba điều ước và mong muốn ấy thì cuộc đời thật mỹ mãn.
Với quan niệm “biết chữ” là chạm vào cánh cửa của tương lai… nên vào mỗi dịp Tết đến xuân về, người Việt xưa có phong tục xin chữ và cho chữ.
Cùng cảm nhận bầu không khí bình yên của khu phố cổ Hà Nội sáng ngày mùng 1 Tết Canh Tý, 25/1/2020.
Một người bạn cũng dân quê lên Hà Nội học hành, mưu sinh bảo tết này về làng ăn tết không dám ra khỏi nhà những ngày Tết chỉ vì rất “sợ” những câu hỏi như vậy…