16/2/1979 (sau Tết Kỷ Mùi ít ngày) tôi mua vé máy bay đi Cao Bằng (lúc đó có đường bay Hà Nội – Cao Bằng), người bán vé cho biết không bán vé khứ hồi. Tôi nghĩ, thế là chiến tranh sắp đến rồi!
16/2/1979 (sau Tết Kỷ Mùi ít ngày) tôi mua vé máy bay đi Cao Bằng (lúc đó có đường bay Hà Nội – Cao Bằng), người bán vé cho biết không bán vé khứ hồi. Tôi nghĩ, thế là chiến tranh sắp đến rồi!
Tôi nhớ nhất cái Tết năm 1966, khi ấy chiến tranh phá hoại miền Bắc mở rộng, người Hà Nội đi sơ tán khỏi thủ đô. Vì bố tôi là nhà văn, nên cả cơ quan Hội nhà văn sơ tán về thôn Bài Lâm, xã Hồng Quang, huyện Ứng Hòa…
Cái Tết của mới mấy chục năm về trước như vô cùng xa lạ với cái Tết hôm nay… Con người mình đã đổi thay? Cảm xúc của mình đã đổi thay? Bản thân cái Tết đã đổi thay? Hay là tất cả mấy cái đó?
Trở lại những năm đầu thập niên 2000, việc sở hữu một chiếc xe máy “xịn” là điều quá xa vời với phần lớn người dân. May mắn thay, “Wave Tàu” xuất hiện như một sự cứu rỗi.
Đêm 26 tháng Chạp năm 1972, lũ học sinh chúng tôi không ngủ, lên đê sông Hồng nhìn về Hà Nội đỏ rực lửa. Sáng hôm sau, cả bọn tức tốc đạp xe về Hà Nội…
Sau này khi nhớ lại đêm đó, tôi không bao giờ quên được khuôn mặt chị phụ nữ cùng những cảm giác đầu đời được một người khác giới ôm xiết.
Những chiếc bánh nướng thơm phức được bày biện cạnh ấm trà đặc quánh, xóm nhỏ sáng trưng ánh đèn… Cứ mỗi mùa trăng rằm tháng 8, những miền kí ức rực rỡ ấy lại thi nhau ùa về.
Tên gọi Babetta có nguồn gốc từ một bài hát nổi tiếng ở Tiệp Khắc (cũ). Tại Việt Nam những năm 1980, giữa một đất nước của những chiếc xe đạp, Babetta là biểu tượng của sự sang trọng, hào nhoáng, đầy hãnh diện.
“Tôi chẳng nhớ mình đã chụp bộ ảnh này bằng máy ảnh gì nữa. Chỉ nhớ, tôi đã chụp vào một ngày đi ăn phở bác Tịu ở số 8 Hàng Da. Bác bán phở nói khu chợ sắp bị phá trong 2-3 hôm tới…”.
Người Hà Nội năm xưa từng đi xe buýt hẳn sẽ không quên những cái tên xe buýt một thời như: Ba Đình, Hải Âu, rồi Karosa. Thời xe Ba Đình đã quá xa xôi. Thời xe Hải Âu xe trần thấp, ai “nhỡ” cao thì phải cúi…