Quan điểm cốt lõi của Nho giáo nằm ở chữ “Nhân”. Trong quan hệ quốc tế, Nho giáo cho rằng chủ quyền của một quốc gia phụ thuộc vào việc quốc gia đó có hoàn thành trách nhiệm của chữ “Nhân” hay không.
Quan điểm cốt lõi của Nho giáo nằm ở chữ “Nhân”. Trong quan hệ quốc tế, Nho giáo cho rằng chủ quyền của một quốc gia phụ thuộc vào việc quốc gia đó có hoàn thành trách nhiệm của chữ “Nhân” hay không.
Chủ nghĩa tự do (liberalism) hay cách “tiếp cận tự do” là một trong những trường phái quan trọng nhất trong lý thuyết quan hệ quốc tế.
Các xã hội, dù áp dụng hình thái tổ chức chính trị nào, đều phải có những phương thức để kiểm soát xã hội, giải quyết các xung đột trong cũng như ngoài xã hội. Các phương thức này bao gồm từ các hành vi của cá nhân đơn lẻ đến cộng đồng, phi bạo lực hoặc bạo lực.
Phản biện xã hội đòi hỏi giới cầm quyền phải chấp nhận sự cọ xát, tranh luận, đối thoại với nhân dân và nhờ đó rèn luyện thêm khả năng thích ứng cao trước mọi biến đổi của hoàn cảnh…
Quản trị công là quá trình cơ quan quyền lực công tích hợp và phát huy sức mạnh toàn xã hội, sử dụng rộng rãi các phương pháp khác nhau để giải quyết các vấn đề công…
Vị thế địa chính trị của quốc gia là vị trí và vai trò của quốc gia trong hệ thống địa chính trị các nước trong khu vực cũng như toàn cầu, được xác định bằng tiềm lực chính trị, kinh tế, quân sự, dân số và trí tuệ.
Chính vì là một sự tìm kiếm bất tận, nội hàm của khái niệm chính trị vẫn đang được các học giả tiếp tục tranh luận cho tới ngày nay.
Bản chất của chính trị trong nền dân chủ là dụ dỗ lôi kéo phiếu bầu, chứ chưa chắc các chính trị gia quan tâm tới bạn, bởi họ có tham vọng của riêng họ, mà không nhất thiết trùng với những quan tâm của cử tri.
Khi được hỏi về sự hỗ trợ của Mỹ đối với nhà độc tài Anastasio Somoza ở Nicaragua, Tổng thống Mỹ Roosevelt được cho là đã trả lời: “Ông ta có thể là một thằng chó đẻ, nhưng là thằng chó đẻ của chúng ta”.
Thuyết tam quyền phân lập xuất hiện lần đầu tiên bởi nhà triết học vĩ đại của Hy Lạp Aristote. Theo Aristote, nhà nước quản lý xã hội bằng 3 phương pháp: lập pháp, hành pháp và phân xử.